Chia Sẻ Con Đường Tri Thức với Người Khác

Như được tiết lộ với
Marshall Vian Summers
vào ngày 14 tháng 10 năm 1994
tại Boulder, Colorado, Mỹ


Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Khi bạn bắt đầu nhận ra tầm quan trọng của Giáo Huấn này và thông điệp vĩ đại của nó cho nhân loại cho thời đại này và cho tương lai, thì bạn sẽ muốn chia sẻ những ý tưởng nhất định với người khác. Có lẽ bạn sẽ cố gắng chia sẻ toàn bộ Giáo Huấn ở mức bạn có thể hiểu được nó. Đó là tự nhiên để muốn chia sẻ những điều kỳ diệu một khi bạn khám phá chúng cho bản thân. Tuy nhiên có những điều quan trọng cần nhớ khi bạn trình bày Con Đường Tri Thức cho người khác.

Một điều nên nhớ là rằng con người đang sống không với Tri Thức vào lúc này, và mặc dù Tri Thức là thứ tự nhiên nhất trên thế giới đối với mỗi người, nó có vẻ lạ lùng vào lúc đầu. Nó có vẻ xa lạ đối với trải nghiệm của họ và đối với ý tưởng của họ, và thật vậy nó có thể có vẻ xa lạ đối với học vấn của họ. Bạn đang trình bày một thứ gì đó quyền lực và bí ẩn. Nếu nó chỉ đơn thuần quyền lực, thì mọi người sẽ nắm bắt nó và cố gắng sử dụng nó cho bản thân mình nhiều nhất có thể. Nếu nó chỉ là bí ẩn, thì mọi người sẽ không cảm thấy bị thu hút đến nó. Nhưng bởi vì Con Đường Tri Thức vừa quyền lực vừa bí ẩn, nó là một thách thức vĩ đại trong học tập.

Là một học sinh mới bắt đầu của Tri Thức, bạn nhận ra rằng những ý tưởng và niềm tin hiện hữu của mình sẽ không chuẩn bị bạn cho giai đoạn vĩ đại thứ hai của cuộc đời mình. Vâng, một số thứ nhất định sẽ được mang theo về phía trước, nhưng phần lớn bạn sẽ phải bắt đầu lại từ đầu. Vì vậy khi bạn trình bày Giáo Huấn này với người khác, bạn thật sự đang mời họ bắt đầu lại từ đầu. Tuy nhiên, con người không hiểu được điều này. Họ chỉ đơn giản muốn sử dụng Con Đường Tri Thức như thể nó là một công cụ hoặc một nguồn lực để họ tiếp tục với những gì họ đã luôn làm. Hoặc có lẽ họ sẽ bị thu hút đến với Con Đường Tri Thức vì nó sẽ có vẻ như mang lại cho họ hứa hẹn lớn hơn. Họ có thể nghĩ, “À, có lẽ tôi có thể sử dụng cái này để có được một mối quan hệ” hoặc “Có lẽ tôi có thể dùng cái này để kiếm tiền” hoặc “Có lẽ tôi có thể sử dụng cái này để trở nên quyền lực hơn” hoặc “Có lẽ tôi có thể sử dụng cái này để tôi không phải làm việc quá vất vả trên thế giới.”

Những Người Vô Hình hiểu rằng những gì họ đang cung cấp và những gì con người muốn thì không giống nhau. Chính khi bạn có thể nhìn qua khỏi những mong muốn và những bất an của tâm trí mình và cảm nhận được nhu cầu và khao khát sâu sắc hơn mà bạn sẽ hiểu được những gì Những Người Vô Hình đang cung cấp cho bạn. Rồi bạn sẽ hiểu được Chúa đang làm gì trên thế giới, bởi vì Đấng Tạo Hóa không đang ở đây để ban cho con người những gì họ muốn, mà để ban cho con người những gì họ đã đến để trao tặng, mà là những gì họ thật sự muốn. Nhưng làm sao bạn có thể nói với ai đó rằng những gì họ muốn không phải là những gì họ thật sự muốn trừ khi bản thân họ đã trải nghiệm điều này đủ để có thể phân biệt điều này trong bản thân họ?

Do đó, khi bạn trình bày Con Đường Tri Thức trong Cộng Đồng Vĩ Đại hoặc những ý tưởng trong cuốn sách này cho người khác, hãy cho họ thời gian để chấp nhận những gì đang được cung cấp ở đây. Những gì đang được cung cấp ở đây là rất vĩ đại. Nó là một bước ngoặt trong cuộc đời. Nó là một khởi đầu mới. Nó là một nền giáo dục hoàn toàn mới. Nó yêu cầu người tham gia trở thành người mới bắt đầu, trở nên khiêm tốn và cởi mở, trở nên tin tưởng nhưng nhận biết, xem trọng trải nghiệm thay vì các ý tưởng, và cho phép các câu hỏi chưa được trả lời là chưa được trả lời và các vấn đề chưa được giải quyết là chưa được giải quyết và những kỳ vọng không được đáp lại là không được đáp lại.

Khi mọi người chia sẻ Con Đường Tri Thức với người khác, họ thường bị sốc khi thấy rằng mọi người không cởi mở như họ nghĩ. Họ bị sốc khi thấy rằng mọi người chống đối hoặc lo lắng hoặc căng thẳng hoặc khó chịu. Nếu Giáo Huấn này không vĩ đại và bao quát, thì sẽ không có phản ứng này. Nhưng bởi vì nó là thật và có thực chất, người nhận chỉ có ba lựa chọn trong cách họ có thể phản hồi: Họ có thể hướng tới Giáo Huấn, họ có thể rời khỏi nó hoặc họ có thể chống lại nó. Khi đối mặt với Tri Thức, tâm trí chỉ có thể làm một trong ba điều này. Một số người tiến về phía trước, một số người chống lại, và hầu hết người cố tìm lối thoát. Điều này tiết lộ vị trí tổng quát của con người trong cuộc sống, mặc cho ấn tượng ngược lại mà họ cố tạo ra.

Bạn sẽ thấy rằng một số người mà có vẻ rất chắc chắn, rất tự mãn và rất mạnh mẽ và cứng cổ lại sẽ nhanh chóng phai tàn trong sự hiện diện của Tri Thức. Có lẽ bạn sẽ thấy những người khác mà có vẻ yếu ớt và khiêm tốn lại có thể đảm nhận sự chuẩn bị vĩ đại đang được cung cấp ở đây. Ở đây đôi khi có vẻ như kẻ mạnh lại thật sự yếu, và kẻ yếu lại thật sự mạnh. Đó là một điều thật kỳ lạ. Nhưng sức mạnh thật sự là gì? Sức mạnh có phải là ý chí — nỗ lực để thống trị cuộc sống để khiến nó trao cho bạn những gì bạn muốn hoặc kiểm soát trải nghiệm của người khác để họ trao cho bạn những gì bạn khao khát từ họ? Đó có phải là sức mạnh không? Hay sức mạnh là khả năng phân biệt điều gì là đúng và rồi đáp lại nó? Sức mạnh có phải là khả năng để trao cuộc đời bạn cho điều gì đó có thật và chân thật trong khi những người khác trở nên sợ hãi và chạy trốn? Và một trí tuệ thông minh và một triết lý mạnh mẽ có phải là tiền thân thật sự cho Tri Thức hay chúng là để thay thế Tri Thức?

Ai có thể học Con Đường Tri Thức ngoại trừ người đang trải nghiệm một nhu cầu lớn lao — một nhu cầu không thể được đáp ứng bằng những thú vui và phần thưởng của thế giới — và có cảm nhận về thực tế khác với người khác đến mức họ cảm thấy sự chuyển động và hướng đi của thế giới mặc cho nhiều dự báo hạnh phúc và sợ hãi mà con người đưa ra về thời đại của chính họ và về thời đại đang đến?

Vì vậy, việc chia sẻ Con Đường Tri Thức là một bài học về sự nhận biết đối với người cho và sự đối mặt thật sự với sự thật đối với người nhận. Ngay từ đầu cần phải hiểu rằng Giáo Huấn này không dành cho tất cả mọi người. Nhưng ai có thể biết được? Khi nghe điều này, một số người sẽ nói, “Ồ, vậy thì nó không thể nào dành cho tôi!” Không phải ai cũng có thể làm và thực hành những gì Con Đường Tri Thức cung cấp và trình bày. Một số người phải tìm con đường khác, có lẽ là một con đường dễ dàng hơn. Những người khác có một con đường hoàn toàn khác. Ai có thể biết được ngoài Những Người Vô Hình? Một số trong số những người chạy khỏi Tri Thức thì được định để trở thành học sinh của nó. Những người khác mà tuyên bố có sự gắn kết với Tri Thức thì thậm chí không thể bắt đầu quá trình chuẩn bị. Ai có thể biết được? Ở đây tốt hơn là không nên phán xét. Tốt hơn là nên xem mọi người hành động ra sao và họ thể hiện vị trí của họ trong cuộc sống đối lập ra sao so với suy nghĩ của họ, tuyên bố của họ hoặc vị trí của họ với người khác.

Do đó, người trao Con Đường Tri Thức phải đối mặt với một thực tế cơ bản, một thực tế phải được công nhận và xem xét một cách sâu sắc. Mọi người không giống như những gì họ có vẻ, và chỉ khi đối mặt với thử thách thật sự và cơ hội thật sự trong cuộc sống mà bạn mới thấy được họ thật sự sẽ đi như thế nào. Mọi người đều muốn trông đẹp trên thế giới, dựa theo giá trị của họ và tiêu chuẩn của họ. Mọi người đều muốn thể hiện những gì họ thật sự tin tưởng và coi trọng. Nhưng điều này khiến họ yếu hay mạnh, có khả năng hay không có khả năng, có trách nhiệm hay vô trách nhiệm?

Đừng phán xét. Hãy chỉ nhìn và thấy. Những người sẽ có thể bắt đầu học Con Đường Tri Thức và bắt đầu xây dựng nền tảng của Tri Thức trong cuộc sống của họ thì sớm hay muộn sẽ xuất hiện, vì không có nơi nào khác để họ đi. Họ có thể thử một cách tiếp cận khác mà có vẻ phù hợp hơn với ý tưởng của họ và có vẻ dễ dàng hơn hoặc thú vị hơn. Hoặc họ có thể đi và suy nghĩ về nó một thời gian dài cho đến khi họ có thể chấp nhận những nhu cầu và mong muốn thật sự của mình.

Tình hình thậm chí bị biến thành khó khăn hơn bởi việc mọi người thật sự nghĩ rằng họ có thể xác định điều gì là phù hợp cho họ dựa trên một mình mong muốn của họ. Nếu mọi người có thể thật sự xác định điều gì là phù hợp cho họ, thì bạn sẽ không thấy mức độ sai lầm của con người mà đang tồn tại trên thế giới ngày hôm nay. Vì vậy mọi người hoặc hoàn toàn không thể biết điều gì là phù hợp cho họ hoặc họ cần một loạt các tiêu chí khác. Họ cần một Quyền Lực Vĩ Đại bên trong mình.

Đừng sốc hoặc xấu hổ khi người khác từ chối hoặc phủ nhận món quà của bạn. Hãy hiểu được những gì bạn thật sự đang trao cho họ. Bạn đang trao cho họ thử thách tột đỉnh. Bạn đang trao cho họ cuộc đối đầu với chính họ. Bạn đang trao cho họ một phương pháp để qua đó họ có thể trở nên hoàn toàn trung thực với bản thân và qua đó họ có thể nhận ra mức độ thiếu trung thực trong quá khứ của mình. Bạn đang trao cho họ cách để thay đổi hoặc làm mới cuộc sống của họ và để bỏ lại phía sau, một phần hoặc toàn bộ, cuộc sống mà họ đã xây dựng cho đến nay. Bạn đang trao cho họ cách sẽ thách thức niềm tin và lý tưởng của họ để có thể đưa họ đến nền tảng thật sự của sự thật bên trong chính họ.

Do đó, nếu họ phản hồi với sự căng thẳng, phản kháng hoặc nghi ngờ, đừng cảm thấy bị xúc phạm. Hãy nhớ những gì bạn đang trao cho họ. Họ đang đáp lại những gì bạn đang trao, chứ không phải đáp lại bạn. Có lẽ họ chỉ trích và nghĩ rằng bạn không phải là anh hùng hay nữ anh hùng và chỉ một anh hùng hay nữ anh hùng mới có thể trình bày điều gì đó có giá trị thật sự. Bạn nghe mọi người nói sau khi tham gia một bài giảng, “À, diễn giả không thật sự giỏi lắm!” hoặc “Tôi thích những gì họ nói về điều này nhưng không thích về điều kia.” Khi mọi người đang nói như vậy, bạn phải tự hỏi liệu họ đã nghe thấy bất cứ thứ gì, liệu họ thật sự đã cảm thấy bất cứ thứ gì.

Bạn sẽ bị đánh giá và phán xét như một người đóng góp của Tri Thức, nhưng bạn không được mong đợi để là một anh hùng hay một nữ anh hùng. Bạn không được mong đợi để có lời nói hoàn hảo, bài thuyết trình hoàn hảo hay bản thân bạn hoàn hảo. Tất cả những gì cần thiết là rằng bạn đáp ứng điều gì đó lớn lao hơn, rằng bạn nhận ra điều quan trọng, ngay cả khi bạn không thể hiểu nó có nghĩa gì, và rằng bạn sẵn sàng chia sẻ nó với người khác.

Mọi người tiết lộ nhiều hơn về bản thân họ hơn là về bạn trong cách họ đáp lại sự trao ban này. Nhưng quan trọng là đừng phán xét họ, vì làm sao bạn có thể đánh giá họ khi bạn không biết họ đã trải qua những gì, hay họ đang ở đâu trong cuộc sống và sự phát triển của riêng họ, và họ ở gần hay xa Tri Thức? Bạn không thể biết được. Khi bạn không thể biết, thì bạn không nên cố gắng xác định. Bạn sẽ bị đánh lừa và thất vọng nếu bạn làm vậy, vì người mà bạn cho là rất quan tâm và rất sẵn sàng cho thứ gì đó chân thật thì lại tránh né khi cơ hội thật đến, không đáp lại và không nghe hoặc cảm nhận được sự trao ban khi nó được đưa ra. Nhưng một người khác mà dường như không phi thường trong sự quan tâm của họ đến việc học Con Đường Tri Thức thì đơn giản có thể bắt đầu và ở với nó. Và bạn ngã ngửa và bạn nói, “Chà, thật kỳ lạ! Người này có vẻ thật đúng cho điều này, nhưng họ không thể làm! Và người kia đơn giản bắt đầu, mà không với bất kỳ sự thúc giục nào từ tôi.”

Việc trình bày Con Đường Tri Thức sẽ dạy cho bạn những bài học quý giá trong việc học cách nhận biết và kín đáo. Nó sẽ cho bạn thấy rằng khi bạn đang trình bày điều gì đó có giá trị thật sự, thì con người sẽ phản hồi theo một trong ba cách. Và phản hồi của họ sẽ tiết lộ về họ nhiều hơn so với những gì mà bạn có thể thấy trước đây. Có lẽ bạn đang trao cho họ đúng thứ vào sai thời điểm, hoặc bạn đang trao cho họ sai thứ vào đúng thời điểm. Khi bạn trao cho họ đúng thứ vào đúng thời điểm, sẽ có sự kết nối tức thì. Khi bạn trao đúng thứ vào sai thời điểm, sự kết nối sẽ xảy ra sau này. Khi bạn trao sai thứ vào đúng thời điểm, à, bạn đơn giản đã không trao cho họ cơ hội mà họ cần. Nhưng làm sao bạn có thể biết họ thật sự cần những cơ hội nào trừ khi bạn đã quan sát cuộc sống của họ ngay từ giây phút đầu tiên? Bạn đã không làm vậy, vì vậy đừng xác định về điều này. Hãy trao món quà và để những người sẵn sàng bắt đầu. Và những người chưa sẵn sàng có thể đi theo con đường của họ mà không bị lên án. Bạn không thể biết tại sao họ chưa sẵn sàng.

Đấng Tạo Hóa ban Con Đường Tri Thức cho tất cả mọi người, dưới hình thức này hay hình thức khác. Một số người sẵn sàng, và hầu hết người không phản hồi. Chúng Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng Đấng Tạo Hóa không lo lắng về họ. Mọi người cuối cùng rồi sẽ đáp lại, nhưng thời điểm cuối cùng có thể là một chặng đường dài trong tương lai. Cuối cùng, mọi người sẽ chấp nhận bản thân, nhưng điều này có thể còn xa trong tương lai. Trong khi đó, thế giới đang nhanh chóng tiến về phía trước. Các lực lượng Cộng Đồng Vĩ Đại đang ở trong thế giới. Nhân loại đang phải đối mặt với các vấn đề ở cấp độ toàn cầu. Và con người lạc lối, lạc trong tâm trí của chính họ.

Ai có thể đáp lại một tiếng gọi như thế này? Ai có thể đối mặt với những đòi hỏi và yêu cầu của việc sống một cuộc sống của Tri Thức? Nếu hầu hết mọi người vào lúc đầu biết được những gì họ phải đối mặt, thì họ sẽ nói, “Ồ, tôi không sẵn sàng làm điều này.” Nhưng họ phải. Họ cần nó. Nó hoàn toàn là thứ hoàn hảo mà sẽ bộc lộ sức mạnh của họ bằng cách kêu gọi sức mạnh của họ. Nó sẽ tiết lộ sự cam kết của họ bằng cách kêu gọi sự cam kết của họ. Nó sẽ tiết lộ sự tin tưởng bản thân của họ bằng cách kêu gọi sự tin tưởng bản thân của họ. Nó sẽ tiết lộ khả năng của họ để tham gia hiệu quả với những người khác bằng cách kêu gọi khả năng này. Chỉ một phương pháp kêu gọi Quyền Lực Vĩ Đại bên trong bạn mà sẽ khôi phục lại quyền lực này cho bạn.

Vì vậy, thật ngu ngốc để cố gắng tìm kiếm lối dễ dàng, lối thoải mái, lối vui vẻ, lối rất dễ chịu hoặc lối không làm phiền bạn hoặc xáo trộn bạn. Nếu bạn có thể nhận biết những gì thế giới cần từ bạn và thế giới đang ở đâu trong sự phát triển của nó, và nếu bạn có thể nhìn thấy toàn thể phạm vi nhu cầu của chính mình, thì bạn sẽ nhận ra điều này quan trọng như thế nào, bạn phải trở nên mạnh mẽ như thế nào, bạn phải trở nên thống nhất trong bản thân như thế nào và bạn phải trở nên gần gũi và gắn bó như thế nào với những người thiết yếu trong cuộc sống của mình. Bạn sẽ hoan nghênh điều này bởi vì bạn sẽ nhìn thấy giá trị của nó và bạn sẽ thấy nó cần thiết như thế nào. Bạn sẽ thấy nhân loại yếu ớt ra sao và điều này nguy hiểm ra sao cho tương lai và hạnh phúc của nhân loại, không chỉ về mặt cuộc sống của nó trên thế giới mà còn về mặt tương tác của nó với Cộng Đồng Vĩ Đại. Cộng Đồng Vĩ Đại sẽ được đại diện bởi các nhóm cá nhân vô cùng tập trung và thống nhất mà có thể suy nghĩ với một tâm trí và trọng tâm thống nhất, những loài ưu việt không chỉ về công nghệ mà còn trong quyền lực của suy nghĩ và quyết tâm.

Mọi người muốn cảm thấy rằng không chuyện gì đang xảy ra. Họ muốn trao cho mình sự thoải mái và trấn an. Họ muốn bù đắp sự khó chịu của họ bên trong bản thân, mà thật sự là Tri Thức đang kêu gọi họ. Họ muốn được hạnh phúc ngày hôm nay và ngày mai, và vì vậy họ tìm kiếm bất cứ thứ gì gây say mê, tư tưởng hoặc sự trấn an mà sẽ trao cho họ thứ mà họ mong muốn bởi vì họ không muốn biết. Họ không muốn nhìn thấy. Và họ không muốn phải hành động. Kết quả là, họ sẽ là nạn nhân của tương lai chứ không phải là người đóng góp cho tương lai, vì cuộc sống sẽ áp đảo họ và họ sẽ không chuẩn bị. Và họ sẽ cay đắng và phẫn uất vì cuộc sống họ đã diễn ra như vậy bởi vì họ nghĩ rằng lẽ ra nó phải khác.

Nhưng cuộc sống đã phản bội họ hay họ đã phản bội cuộc sống? Liệu cuộc sống đã chống lại họ trong những khó khăn của nó hay là họ đơn thuần đã không thể đáp lại nó? Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Nhân loại có một định mệnh và một quá trình tiến hóa. Thế giới đang trỗi vào trong Cộng Đồng Vĩ Đại. Cuộc sống không đang đợi con người đưa ra quyết định. Nó đang tiến về phía trước. Cộng Đồng Vĩ Đại không đang đợi con người đưa ra quyết định. Nó đang can thiệp. Thế giới vật chất tự nhiên đang không chờ đợi nhân loại đưa ra quyết định. Nó đang trải qua sự thay đổi sâu sắc.

Khi bạn bắt đầu thức tỉnh, một trong những điều đầu tiên bạn nhận ra khi thức tỉnh là tình trạng khó khăn của bạn. Đó không phải là một sự thức tỉnh hạnh phúc, không nhất thiết như vậy. Vâng, thật là nhẹ nhõm khi cuối cùng cảm thấy những gì bạn thật sự cảm thấy và biết những gì bạn thật sự biết. Tuy nhiên những gì bạn thấy lúc đầu chính là tình trạng khó khăn của bạn, và bạn nói, “Ồ, không! Ôi Chúa tôi!” Bạn cảm thấy nó, và bạn biết nó, và nó đầy quyền lực. Và bạn tự hỏi bản thân, “Có phải tôi chỉ đang tiêu cực? Có phải tôi chỉ đang sợ hãi? Hay nó thật sự là như thế này?” Nó thật sự là như thế này.

Nếu bạn quên thanh toán hóa đơn của mình trong một vài năm và rồi một ngày bạn nhớ ra rằng bạn nên thanh toán các hóa đơn của mình, thì đó sẽ là mớ hỗn độn! Nhân loại đã chưa phản hồi một thời gian dài. Khi nhân loại nhận ra nó phải phản hồi, thì đó sẽ là mớ hỗn độn. Bạn sẽ không có sự xa xỉ để ngồi thảnh thơi và suy nghĩ xem phải làm gì. Bạn sẽ phải làm điều gì đó. Bạn sẽ được kêu gọi hành động. Bạn sẽ được đưa trở lại vào trong nghĩa vụ trong cuộc sống. Điều đó tốt cho bạn và tốt cho cuộc sống. Và nó là cần thiết cho tương lai của nhân loại.

Khi bạn chia sẻ Con Đường Tri Thức với người khác, ngay cả khi bạn không làm gì khác ngoài việc nói, “Hãy đọc cái này” hoặc “Hãy xem xét ý tưởng này,” thì bạn đang thách thức họ thức tỉnh, đó là một quá trình khó khăn. Bạn đang thách thức họ vứt bỏ gánh nặng của việc mơ mộng và suy đoán dường như vô tận và rồi thức tỉnh vào trong một tình huống khi có sự rối loạn và đau khổ khổng lồ trong thế giới. Bạn đang yêu cầu họ làm điều này khi bạn trình bày Con Đường Tri Thức. Bạn đang trao cho họ thử thách vĩ đại nhất, và bạn đang trao cho họ món quà tột đỉnh.

Bạn thấy đấy, Kế Hoạch của Đấng Tạo Hóa kêu gọi con người thức tỉnh lẫn nhau. Vào lúc này, một số người phải được thức tỉnh bởi Những Người Vô Hình để bắt đầu quá trình này và để giữ nó tiếp diễn vì con người cứ chìm lại vào giấc ngủ. Ai đó phải luôn rung chuông! Ai đó phải luôn bật đèn và mở rèm cửa. Đó giống như thức dậy vào buổi sáng, và ồ, bạn quá mệt. Và bạn mở một mắt và bạn nói, “Không, quên đi!”

Chỉ đơn giản bằng cách mời ai đó đọc một thứ gì đó hoặc xem xét một ý tưởng liên quan đến Con Đường Tri Thức, chỉ cho ai đó xem bài viết này và chia sẻ với họ những lời của Chúng Tôi, mà cũng dành cho họ, thì bạn đang trao cho họ thử thách tột đỉnh và món quà tột đỉnh. Tuy nhiên đừng nghĩ rằng bằng cách nào đó thiên thần sẽ đánh thức họ khỏi giấc ngủ của họ. Cần con người để thức tỉnh con người. Cần con người để truyền cảm hứng cho con người. Cần con người để khuyến khích con người. Cần con người để thử thách con người. Cần con người để hỗ trợ con người.

Hãy nhớ rằng, đây không phải là sự trợ cấp về tâm linh. Cuộc sống không phải là một dây chuyền trợ cấp lớn, cung cấp sự ban phát từ Thiên Đàng. Sự ban phát từ Thiên Đàng đã được ban rồi, vì tất cả các bạn đều có Tri Thức. Nó đang đợi bạn. Nó đang kêu gọi bạn. Nó sẽ yêu cầu bạn trao cho người khác. Và bạn sẽ chia sẻ với người khác nhận thức của chính bạn, và bạn sẽ trao cho người khác cơ hội để học những gì bạn đang học và xem xét những gì bạn đang xem xét. Ở đây mọi người sẽ tiết lộ cho bạn biết họ thật sự như thế nào vào thời điểm này, nhưng bạn phải biết rằng bạn không thể phán xét họ, vì hôm nay họ có thể nói, “Không, không bao giờ! Không thể nào! Tôi sẽ không bao giờ học một thứ như thế này.” Nhưng trong một tuần, một tháng, hoặc một năm kể từ bây giờ, họ có thể quay lại và nói, “Bạn biết không, những điều bạn đã nói với tôi, tôi đã suy ngẫm về chúng. Tôi nghĩ chúng có thể rất quan trọng đối với tôi.” Và rồi những người khác có thể nói, “Ồ, tất nhiên! Cái này là thiêng liêng. Cái này là tâm linh. Cái này là tuyệt vời. Tôi thích cái này!” Nhưng họ không trụ nổi một tuần như một học sinh. Họ thậm chí không thể bắt đầu. Họ chuyển sang thứ tiếp theo. Họ không thể trao bản thân. Họ không thể cam kết bản thân.

Khi con người phản đối Con Đường Tri Thức, họ không thể rời khỏi nó bởi vì họ bị thu hút bởi nó. Nhưng họ cũng không thể trao bản thân cho nó, vì vậy họ chỉ còn một lựa chọn khác, đó là chống lại nó. Điều này thật kỳ lạ vì nếu nó không đúng cho họ, họ có thể đơn giản rời đi. Nhưng họ không thể rời đi. Họ muốn nó và họ không muốn nó. Họ bị thu hút đến nó, nhưng họ sẽ không để bản thân mình có nó. Họ cần nó, nhưng họ không muốn cần nó. Họ không muốn đối phó với việc nó có ý nghĩa gì. Nó có nghĩa là họ đã được gửi đến đây cho một mục đích, mục đích này đang kêu gọi họ và họ cần đáp lại.

Một số người coi cuộc sống như thể họ đang ở trong kỳ nghỉ. Liệu họ có muốn nhận tin nhắn từ nhà nói rằng đã đến lúc để quay lại đi làm? Đã đến lúc làm việc ở nơi bạn đang ở. Một số người nghĩ rằng mối quan hệ của họ với Đấng Tạo Hóa về cơ bản là một tình huống trợ cấp. Liệu họ có muốn tiền trợ cấp của họ bị từ chối và thay vào đó là một mệnh lệnh đi làm? Và những người khao khát tiếp xúc với Những Người Vô Hình và nghĩ rằng đó là quyền và đặc ân của họ để tiếp kiến với thiên thần của Đấng Tạo Hóa, thì họ sẽ phản hồi như thế nào khi họ đơn giản được gọi đi làm nhiệm vụ? Họ sẽ làm gì khi một ngày nào đó họ nhận được tin nhắn nói rằng, “Bạn đã sẵn sàng. Đã đến lúc phải đi làm rồi,” trong khi họ đang mong một sự tương tác và giai đoạn giải lao đẹp đẽ và ngây ngất với những Sự Hiện Diện Tâm Linh của cuộc sống. Và những gì họ nhận được là một mệnh lệnh làm việc! Họ bị gọi nhập ngũ bởi Chúa! Họ bị gọi ra khỏi cuộc sống cá nhân bực bội của mình, nơi mà họ đang cố gắng làm quen, và họ phải làm một điều gì đó hoàn toàn khác.

Mọi người cầu nguyện cho bình an và giải pháp. Họ cầu nguyện cho sự hướng dẫn và ý nghĩa. Và khi nó đến, ai muốn nó? Khi bạn ở trong cái hố mà bạn đã rơi vào, và xung quanh bạn là bóng tối bao trùm, và bạn cầu nguyện, và bạn có ảo mộng về các phúc lành tâm linh và các thế lực thiên thần và những trải nghiệm tuyệt vời, và sự đáp hồi bạn nhận được là một cái thang, mà là thứ bạn cần, thì bạn có thể nhận ra rằng đó là câu trả lời không? Bạn có thấy được sự khác biệt giữa những gì bạn muốn và những gì bạn cần không? Điều này đòi hỏi sự trung thực. Nó thật hiển nhiên, nhưng ai có thể nhìn thấy được? Nó vô cùng chân thật, nhưng ai có thể xem trọng nó? Nó vô cùng thật, nhưng ai có thể chạm vào nó?

Ngay cả những người nghĩ rằng họ có thể sẵn sàng trao thân để phục vụ cuộc sống và nhân loại, làm sao họ biết họ có sẵn sàng cho nhiệm vụ hay không? Đó là lý do tại sao mọi người cần xây dựng nền tảng. Nếu bạn không thể xây dựng nền tảng, thì bạn không thể có sứ mệnh. Việc xây dựng nền tảng không chỉ đơn giản là việc đau khổ, bối rối và thất vọng và vật lộn với chính mình. Đó chỉ đơn giản là việc bối rối và đau khổ trong chính mình. Bạn có thể xây dựng nền tảng không? Mọi người đều phải xây dựng nền tảng. Điều này là rất rõ ràng bởi vì bạn không thể gánh vác một cuộc sống lớn lao hơn trong trạng thái tâm trí hiện tại của mình và trong hoàn cảnh hiện tại của mình. Bạn không thể đặt một cấu trúc vĩ đại lên trên một nền tảng yếu. Bạn không thể trao những thứ vĩ đại cho một người không thể trải nghiệm chúng, mang chúng, giữ chúng và bảo vệ chúng.

Mọi người nghĩ rằng họ mạnh hơn hoặc yếu hơn họ thật sự là. Ai thật sự biết được họ đang đứng ở đâu vào lúc này cho đến khi thứ gì đó quan trọng được trao cho họ, cho đến khi một thách thức hoặc cơ hội quan trọng đến với họ và chỉ cho họ thấy họ thật sự đang ở đâu và tiếc lộ sức mạnh thật sự của họ và điểm yếu thật sự của họ trong thời điểm đó? Nhiều người không muốn biết họ yếu đến mức nào, và vì vậy họ hoàn toàn tránh né cuộc chạm trán. Những người khác muốn tìm thấy kích thước thật sự của sức mạnh của mình, và vì vậy họ trỗi dậy để đáp lại thử thách.

Cuộc sống trên thế giới đã thay đổi, nhưng nhân loại vẫn chưa đáp lại. Tình hình đã trở nên nguy kịch, nhưng mọi người hành động như thể không có chuyện gì đang xảy ra bên ngoài lợi ích cá nhân của họ. Và miễn là họ có công ăn việc làm và tự do để thực hiện những sở thích vui vẻ của mình, thì đâu có gì quan trọng? Khi con người nghĩ như vậy, thì họ đang hướng đến thảm họa. Họ không nhìn thấy những dấu hiệu cảnh báo sớm về những gì đang đến. Họ không cảm nhận được những khuynh hướng và các dấu hiệu từ Tri Thức. Họ không phản hồi lại bản thân và thế giới, và họ nghĩ rằng sự bất an của họ chỉ đơn giản là một vấn đề tâm lý. Họ đi tới đi lui ban đêm hoặc họ không thể ngủ ngon. Họ căng thẳng và nghĩ, “Ồ, đây chỉ là vấn đề tâm lý của tôi.” Và ngay cả ở mức mà họ có thể trải nghiệm phản hồi của mình đối với sự chuyển động này của thế giới, họ đã thông dịch sai nó.

Cần có liều thuốc cực mạnh để đánh thức người sẽ không thức dậy bằng cú lay nhẹ nhàng. Họ đã không nghe thấy tiếng chuông báo thức reng một tiếng trước. Họ quá tham gia vào những giấc mơ của họ. Cần gì để đánh thức ai đó khi ngôi nhà đang cháy? Bạn dùng xô nước lạnh nếu không gì khác có tác dụng vì bạn phải lay tỉnh họ. Họ vẫn tiếp tục mơ, và ngôi nhà đang cháy. Và họ coi việc bạn đánh thức họ như một sự xâm phạm lớn cho đến khi họ nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình. Rồi thì họ nhìn bạn và họ nói, “Tôi nợ bạn mạng sống của tôi!”

Như một người trình bày Con Đường Tri Thức, bạn đang đánh thức họ bằng cách chia sẻ một khía cạnh của thông điệp. Và nếu họ lắng nghe, thì bạn kể cho họ nhiều hơn, mà không cần cố gắng thuyết phục họ. Họ hoặc nghe hoặc không nghe bạn. Nếu họ không thể nghe bạn, thì cũng không quan trọng rằng lời nói của bạn xuất sắc và ngọt ngào đến đâu. Họ sẽ chỉ coi nó như thứ giải trí. Nếu họ sẽ không nhìn và sẽ không cảm thấy và sẽ không biết, thì bạn sẽ làm gì khi ngôi nhà bị cháy?

Trong thế giới ngày hôm nay, ngôi nhà đang cháy chậm. Có lẽ bạn có thể ngửi thấy khói. Có lẽ bạn có thể cảm thấy khổ nạn trong thế giới ngày hôm nay. Phần lớn những gì khiến bạn lo lắng thì không liên quan gì đến tâm lý của bạn. Phần lớn những gì khiến bạn bận tâm thì không phải là vấn đề cá nhân của riêng bạn. Điều này không có nghĩa là mọi thứ khiến bạn bận tâm không phải là vấn đề cá nhân của bạn, mà thường là bạn bực bội vì những lý do mà bạn không thể hiểu được. Có lẽ không có ý tưởng nào liên quan đến cảm xúc của bạn. Bạn chỉ đơn giản cảm thấy bồn chồn hoặc kích động.

Hãy nhớ rằng, bạn được kết nối với cuộc sống rồi. Trước cơn bão, thú vật thay đổi hành vi của chúng. Chúng biết điều gì đó đang đến. Chúng không đọc báo cáo thời tiết. Chúng biết điều gì đó đang xảy ra. Có một sự tĩnh lặng lớn lao khắp vùng đất. Chú chim nhỏ hay chú chuột nhỏ hay chú thỏ nhỏ có thông minh hơn con người mà có trí tuệ tuyệt vời và những ý tưởng tuyệt vời? Bạn sẽ nói, không, thú vật không thông minh hơn. Nhưng bạn sẽ phải thừa nhận rằng chúng phản hồi hơn.

Trong Cộng Đồng Vĩ Đại, trí thông minh được đo lường bằng cách này: Nó là mong muốn và khả năng để thích nghi và phản hồi lại cuộc sống. Vào lúc này, với định nghĩa này về trí thông minh, nhân loại có vẻ như không ổn lắm. Việc tạo ra các món đồ và đồ chơi mới để chơi thì không thể hiện trí thông minh nếu bạn không đang phản hồi lại môi trường và khuynh hướng sâu thẳm của mình. Tâm trí không đang hoạt động để phục vụ Linh Hồn nếu nó không thể phản hồi lại Linh Hồn và nếu nó không thể phản hồi lại cơ thể — cơ thể cá nhân của bạn hoặc cơ thể của thiên nhiên. Và có ích gì khi có một triết lý tuyệt vời nếu bạn không thể cảm nhận được sự chuyển động của cuộc đời mình. Khi được giới thiệu về Con Đường Tri Thức trong Cộng Đồng Vĩ Đại, thì có ích gì khi có những ý tưởng, niềm tin và giả định tâm linh tuyệt vời nếu bạn hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội để chuẩn bị.

Mọi người nghĩ rằng việc thức tỉnh tâm linh là đầy hạnh phúc và phúc lạc. Vâng, có sự nhẹ nhõm vĩ đại. Vâng, có việc quay về nhà vĩ đại. Nhưng sau đó bạn bắt đầu trải nghiệm tình cảnh khó khăn mà bạn và thế giới đang ở trong. Và mặc dù bạn hầu như sẽ không trở nên hoảng sợ hay sợ hãi, bạn sẽ bắt đầu làm việc rất sớm, và bạn sẽ làm việc liên tục.

Bây giờ là rất muộn cho con người. Không có thời gian dư thừa. Đối với những người thật sự tham gia trong phục vụ thế giới, những người đã xây dựng nền tảng cần thiết cho công việc vĩ đại được giao cho họ, thì họ không thể có những kỳ nghỉ lớn. Họ không trao cho mình nhiều thời gian. Họ phải làm việc và làm việc một cách kiên định. Họ không có những tuần nghỉ được đảm bảo hàng năm. Họ biết họ được đặc ân để làm công việc thật sự. Họ biết rằng thời gian và sức lực của họ là cực kỳ quý giá. Họ biết rằng tài năng và khả năng của họ, dù có hạn chế đến đâu, đều có phục vụ và giá trị thật sự. Họ biết những người khác đang phụ thuộc vào họ trong cộng đồng của họ. Họ biết rằng thế giới phụ thuộc vào họ và Gia Đình Thánh Linh của họ phụ thuộc vào họ. Bạn sẽ không thấy những cá nhân này tự cho mình những kiểu đặc quyền và thời gian nghỉ ngơi khỏi cuộc sống mà những người khác làm thật dễ dàng.

Khi bạn trở nên ý thức, bạn trở nên ý thức về thế giới và bạn trở nên ý thức về bản thân — vẻ đẹp và sự hùng vĩ của thế giới và của bản thân bạn và khổ nạn khủng khiếp trong thế giới và trong chính bạn. Trải nghiệm của bạn được nâng cao trong mọi góc độ. Bạn không chỉ đơn giản trở nên ý thức về những thứ tốt đẹp và điếc đối với những thứ không tốt đẹp. Những kỳ vọng của con người về một đời sống tâm linh thì hoàn toàn rời xa khỏi thực tế của đời sống tâm linh đến nỗi đối với nhiều người, điều này khiến họ thậm chí không bắt đầu hành trình chuẩn bị. Họ thà hài lòng với những giả định vui vẻ của mình hơn là tìm ra sự thật về hoàn cảnh. Họ không muốn nghĩ rằng thế giới không đẹp đẽ lắm, vì điều này có nghĩa là họ sẽ phải làm điều gì đó. Họ sẽ phải phản hồi. Họ thà có những suy nghĩ vui vẻ hơn và nghĩ, “À, Chúa đang lo liệu mọi thứ. Tôi xin dâng tất cả cho Thánh Thần.” Trên thực tế, Chúa đang nhìn bạn và nói, “Con phải lo liệu các vấn đề ở dưới đó,” và Thánh Thần biết điều này và đang ở đây để trao quyền cho bạn để làm việc đó. Tại sao mọi người không hiểu được công việc và sự hiện diện của Chúa trên thế giới? Một phần là vì sự khác biệt vĩ đại trong cách tiếp cận của Chúa và kỳ vọng của con người.

Nhiều người nghĩ tâm linh giống như kem và bánh quy, đầy hạnh phúc và nhẹ nhõm. Nó toàn là đồng cỏ xanh tươi! Thiên Đàng trên hạ giới! Tất cả chúng ta hãy đi đến bãi biển, bãi biển tâm linh! Và chúng ta sẽ cố gắng tha thứ và quên đi thế giới và bóng tối của nó, nỗi đau của nó và bi kịch của nó. Chúng ta sẽ cố gắng phớt lờ những thứ này để thấy một thế giới hạnh phúc hơn — thế giới chúng ta muốn thấy, thế giới hạnh phúc, thế giới mà là bãi biển, bãi biển tâm linh, nơi thiên thần sẽ nhảy múa xung quanh chúng ta, và chúng ta cuối cùng sẽ rất hạnh phúc. Và sẽ không còn thử thách hay hoạn nạn nào, và không còn rắc rối nữa, và chúng ta sẽ không còn cảm thấy sự khó chịu, bồn chồn này bên trong nữa. Chúng ta sẽ tìm thấy mục đích thật sự của mình, và nó sẽ thật hạnh phúc và tuyệt vời, tất cả chúng ta sẽ tụ họp ở đây trên đồng cỏ xanh tươi, và tất cả chúng ta sẽ rất hạnh phúc.

Bạn có thấy được sự tương phản không? Bạn có thể thấy được sự khác biệt giữa những gì mọi người muốn và những gì mọi người biết không? Bạn có thể thấy được sự khác biệt giữa những gì mọi người tin về thế giới và thế giới thật sự là gì không? Vẻ đẹp trong thế giới bị phớt lờ, nhưng hoạn nạn của nó cũng bị phớt lờ. Mọi người nhìn vào những vấn đề vĩ đại của thế giới, và họ nói, “Điều này thật khủng khiếp! Ai đó phải làm gì đó về chuyện này! Chính phủ nên làm gì đó về chuyện này!” Họ không cảm thấy có trách nhiệm cá nhân. Họ không nói, “Chà, tôi nên làm gì về chuyện này?” Đó là vấn đề của người khác. Đó là vấn đề của Chúa. “À, Chúa đầy toàn năng. Chúa sẽ giải quyết chuyện này. Có thể vào phút chót khi mọi thứ sắp sửa sụp đổ, thì điều gì đó sẽ xảy ra và mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Tất cả vấn đề sẽ biến mất.” Suy nghĩ này dẫn đến thảm họa, cả trong người đó, vì trái tim của họ bị phủ nhận, và trong thế giới, vì nhân loại bị phủ nhận.

Cuối cùng, nếu bạn xây dựng nền tảng và học Con Đường Tri Thức, bạn sẽ đạt được cách nhìn của Cộng Đồng Vĩ Đại về thế giới, mà là khả năng nhìn thế giới từ ngoài nhìn vào, trái ngược với từ trong nhìn ra ngoài. Bạn sẽ có thể nhìn thấy cuộc đời mình từ bên ngoài nhìn vào và không chỉ từ bên trong nhìn ra. Bạn sẽ thấy rằng thế giới mà bạn đang sống trong là một thế giới rất đặc biệt trong vũ trụ, rằng bạn có một kho báu sinh học thật sự giàu có ở đây và rằng không có nhiều nơi khác trong Cộng Đồng Vĩ Đại được chúc phúc như thế giới này. Tuy nhiên nhân loại không biết gì về những gì nó có. Nó đang ngồi trên bất động sản có giá trị — bất động sản mà những loài khác trong Cộng Đồng Vĩ Đại chắc chắn muốn có cho chính họ. Có lẽ nếu bạn là những nhà quản lý khôn ngoan của thế giới, thì họ sẽ tôn trọng quyền quản lý của bạn, nhưng quyền quản lý của bạn không được chấp nhận và chắc chắn không được thực hiện tốt. Vì vậy, liệu có ai từ Cộng Đồng Vĩ Đại sẽ nghĩ rằng phúc lợi của bạn là ưu tiên trong khi bạn đang làm hư chính thế giới mà bạn đang sống, nơi được coi là tài sản cho toàn thể Cộng Đồng Vĩ Đại?

Với quan điểm Cộng Đồng Vĩ Đại, bạn có thể nhìn thấy tình cảnh của mình không phải với sự tức giận và lên án, nhưng với sự rõ ràng và cách nhìn. Bạn sẽ có thể đánh giá những tiến bộ của nhân loại và những thiếu sót của nó dưới góc độ của Cộng Đồng Vĩ Đại. Nhân loại chưa từng so sánh bản thân với sự sống thông minh khác, cho nên nó không biết nó thật sự mạnh yếu bao nhiêu. Sự khác biệt giữa con người thì không lớn lắm, và khi nhìn từ bên ngoài, tất cả mọi người đều như nhau. Một số người thì khôn ngoan; nhiều người thì không. Nhưng sự khác biệt giữa con người thì không lớn như sự khác biệt giữa bạn và các chủng loài khác trong Cộng Đồng Vĩ Đại, những loài đại diện cho một phạm vi lớn của sự sống thông minh bên ngoài những gì bạn thậm chí có thể nhìn nhận.

Chúng Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng họ, mặc dù xa lạ với thế giới của bạn, cách thức của bạn và phong tục của bạn, sẽ nhìn thấy tình trạng khó khăn của bạn rõ ràng hơn bạn thấy. Giữa nhân loại vào thời điểm này, những cá nhân nhìn thấy tình trạng khó khăn thì phải trở nên mạnh mẽ với Tri Thức, không chỉ vì sự khó khăn của các vấn đề liên quan và cần bao nhiêu năng lượng để giải quyết chúng, mà còn vì sự mâu thuẫn và sự thờ ơ mọi người tạo ra liên quan đến tình huống của riêng họ. Mọi người chỉ đã thể hiện động lực tập thể khi giải quyết các vấn đề trong các tình huống khủng hoảng. Khi nhà cháy thì ôi thôi, mọi người ra tay giúp. Nhưng khi đó đã quá muộn. Tới lúc đó, trên phạm vi toàn cầu, sẽ là quá muộn. Bạn nghĩ rằng vào phút chót bạn rồi sẽ hành động thích hợp à? Chuyện này không giống như khi bạn ngủ quên và dậy muộn vào buổi sáng nhưng bằng cách nào đó bạn vẫn có thể vội vã chuẩn bị và đến chỗ làm đúng giờ. Cách tiếp cận vào phút chót đó sẽ không hiệu quả ở đây.

Nhiều người trên thế giới ngày hôm nay đang cảm thấy bồn chồn. Họ cảm thấy thế giới đang dịch chuyển dưới chân họ. Có lẽ họ nghĩ rằng đó là sự dịch chuyển về kinh tế hoặc sự dịch chuyển về chính trị. Một số người cho rằng nó là sự dịch chuyển về tâm linh. Nó có nghĩa là bạn đang chuẩn bị cho Thời Đại Giác Ngộ Hoàng Kim! Những người khác nghĩ rằng thế giới sẽ đảo lộn. Họ nghĩ rằng những gì đang xảy ra là một chuyện vật lý. Và mọi người diễn giải chuyển động mà họ cảm thấy theo nhiều cách khác nhau. Họ cảm thấy nó, nhưng làm sao họ có thể thấy được nó là gì? Họ biết điều gì đó đang xảy ra, nhưng làm sao họ xác định được nó là gì? Vì vậy, vấn đề được cảm nhận, nhưng nó được đánh giá dựa theo ý tưởng và niềm tin cố định của mọi người. Một số thấy một thảm họa khủng khiếp. Những người khác thấy sự trỗi lên của một thời đại hạnh phúc. Những người khác thì thấy một trật tự thế giới chính trị mới hoặc một trật tự thế giới tài chính mới. Và nhiều người khác thì không có ý kiến gì cả.

Điểm quan trọng ở đây là rằng mọi người cảm thấy điều gì đó đang xảy ra. Tuy nhiên họ phải xây dựng nền tảng trong Tri Thức để có thể thật sự hiểu điều này bởi vì nó phải được biết. Nếu không, bạn chỉ phỏng chiếu ý tưởng của mình về nó. Nếu bạn tin rằng thế giới đang trên bờ vực của sự giác ngộ tâm linh, thì bạn sẽ chỉ nhìn thấy bằng chứng rằng điều đó là đúng. Nếu bạn tin rằng các thế lực ngoài hành tinh sẽ đổ bộ vào thế giới và bằng cách nào đó giải cứu nhân loại khỏi khó khăn vĩ đại của nó và dạy chúng ta cách sống trong hòa bình, thì bạn sẽ nghĩ rằng mọi thứ đều tượng trưng cho việc đó. Nếu bạn nghĩ rằng cuối cùng thì nhân loại cũng sẽ xuống địa ngục, thì bạn sẽ thấy bằng chứng cho điều đó. Tuy nhiên không có cách diễn giải nào trong số này đại diện cho Tri Thức.

Một sự kiện vĩ đại xảy ra trong Cộng Đồng Vĩ Đại, và ai đó giật mình trên Trái Đất. Một sự kiện vĩ đại xảy ra trên Trái Đất, và ai đó không thể ngủ vào ban đêm và không biết tại sao. Bạn thức dậy vào một buổi sáng và bạn rất lo sợ, và điều đó thật vô lý vì không có lý do gì cho việc đó. Bạn được kết nối với thế giới. Bạn được kết nối với cuộc sống. Bạn được kết nối với những gì đang diễn ra trong Cộng Đồng Vĩ Đại. Bạn được kết nối với những gì đang xảy ra trong thế giới của bạn. Bạn được kết nối với những gì đang xảy ra trong gia đình bạn. Và bạn được kết nối với những gì đang xảy ra cho những cá nhân mà bạn chưa được gặp, những người đại diện cho Gia Đình Thánh Linh của bạn trên thế giới. Bạn đã là một phần rồi, vậy sự giác ngộ là gì ngoài việc đơn giản đối mặt với thực tế của cuộc đời bạn và kêu gọi Quyền Lực Vĩ Đại sẵn có bên trong bạn để cho phép bạn làm việc này? Không có chuyện trôi trong mây với thiên thần đâu.

Thế giới giống như một con tàu đang từ từ cháy vào lúc này. Mọi người muốn xuống khỏi tàu, nhưng bạn được cử đến đây để giúp con tàu. Nếu bạn quay lại quá sớm với Gia Đình Thánh Linh của mình, và họ nói, “Bạn đang làm gì ở đây?” Và bạn nói, “Ồ, tôi thật mừng để thoát khỏi đó! Dưới đó thật kinh khủng!” Và họ nói, “Cái gì? Bạn chưa tới hạn để trở lại trong hai mươi năm nữa! Bạn có đã trao cho họ thông điệp không?” Và bạn nói, “Thông điệp nào?” Rồi thì bạn nhớ. Rồi thì bạn nhớ lại toàn thể việc chuẩn bị để đi vào thế giới. Rồi thì bạn nhớ lại mọi thứ, và bạn nói, “Ồ không! Tôi hoàn toàn quên mất!”

Lúc này, một số người nhìn vào Con Đường Tri Thức và nói, “Ồ, nó không đầy yêu thương. Tôi không thấy được bất cứ thứ gì về tình yêu. Nếu nó không phải về tình yêu, thì nó không tâm linh.” Tâm linh là về tất cả mọi thứ. Nó là về việc ở bên mọi thứ, ủng hộ sự thật với mọi thứ. Nó không phải là việc đi biển và thăm đồng cỏ xanh tươi và vui vẻ cả ngày dài, giống như một đứa trẻ vừa được đi nghỉ hè vĩnh viễn với tài khoản chi tiêu vô tận trên Thiên Đàng.

Con Đường Tri Thức không phải là về việc không có mối bận tâm nào. Đó là về việc đáp lại mối bận tâm. Đó là về việc đáp lại bằng Tri Thức, không phải bằng sự sợ hãi, không phải bằng sự tuyệt vọng, không phải bằng sự bất lực, mà bằng Tri Thức. Bạn được trang bị để đối phó với tình hình trên thế giới. Bạn đã mang một phần của đồ dự phòng cho điều này vào trong thế giới với bạn. Bạn giống như người lính nhảy dù. Bạn đã được thả vào thế giới với bộ đồ nghề của mình, với tất cả các vật dụng cần thiết để thành công ở đây và để giúp thế giới theo cách mà bạn được định để giúp thế giới. Nhưng ai có thể nhớ về việc nhảy dù? Đột nhiên, bạn bị nhét trong bụng mẹ và bạn đang cố gắng thoát ra ngoài. Ai có thể nhớ về việc nhảy dù?

Những người hạnh phúc trên thế giới là những người đang làm việc gì đó quan trọng cho thế giới và đã tham gia cùng những người khác để làm việc này. Họ là những người hạnh phúc. Không, họ không phải không nhận thức một cách vui vẻ. Không, họ không cười cả ngày. Không, họ không tham gia tiệc trà xuyên suốt cuộc đời của mình. Tuy nhiên họ trải nghiệm sự toại nguyện và cảm nhận về mục đích và định mệnh mà vẫn nằm ngoài tầm với của những người khác.

Ai đó đã trình bày Con Đường Tri Thức cho bạn. Hãy trình bày Con Đường Tri Thức cho người khác. Bạn không thể xác định họ sẽ đáp lại ra sao, và cách họ đáp lại thì liên quan nhiều hơn đến những gì bạn đang cung cấp hơn là về bản thân bạn, đặc biệt nếu bạn khiêm tốn trong việc trình bày của mình và không cố gắng thuyết phục ai đó để bù đắp sự bất an của chính bạn. Hãy trao Con Đường Tri Thức vì nhân loại cần chuẩn bị. Mọi người cần phải quay lại và tìm nơi họ đã để lại cái dù của mình. Họ cần quay lại và tìm nơi họ đã để ba lô của mình vì nó có kế hoạch và tài liệu của họ trong đó. Đây là việc quay trở lại với Tri Thức, mà đã bí mật chứa đựng tất cả những thứ này cho bạn, chờ bạn đạt đến một giai đoạn đủ trưởng thành để bạn có thể xem trọng và tôn vinh những gì bạn đã mang theo mình vào trong thế giới.

Bạn đã có thời gian cá nhân của mình trong thế giới. Nó đã là tuyệt vời và tệ hại. Nó đã là một hành trình kỳ lạ, nhưng bây giờ là lúc để làm công việc thật sự. Đừng nghĩ rằng bạn biết điều này là gì rồi, vì bạn vẫn chưa đến được đó. Ngay cả khi bạn đã tìm thấy nó là gì, nó sẽ thay đổi. Đừng trao cho mình những giả định sai lầm, mà hãy thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức. Bạn xây dựng nền tảng và bạn mất nhiều thời gian để làm việc đó bởi vì đây là thứ trao cho bạn sức mạnh, sự đồng hành và Sự Khôn Ngoan để trở thành một người đàn ông hay phụ nữ của Tri Thức trên thế giới và trở thành người đại diện thật sự của Thần Thánh.

Rồi thì khi bạn quay về với Gia Đình Thánh Linh của mình, họ sẽ nhìn bạn và bạn sẽ nhìn họ, và bạn sẽ nói, “Vâng, tôi đã nhớ. Tôi đã nhớ tất cả các bạn. Tôi đã lạc lối một lúc, nhưng tôi đã nhớ lại.” Và họ sẽ nói với bạn, “À, thật tốt vì chúng tôi đã nói chuyện với bạn suốt thời gian.”