Điều Gì Xảy Ra Sau Cái Chết?

Lắng nghe nguyên bản của khải huyền nói bằng tiếng Anh:

Tải về (̣nhấp chuột phải để tải về)

 

Như đã được tiết lộ cho Sứ Giả của Chúa
Marshall Vian Summers
vào ngày 11 tháng 7 năm 2008
tại Boulder, Colorado, Mỹ

Về bài thu âm này


Điều bạn đang nghe trong bài thu âm này là tiếng nói của Hội Đồng Thiên Thần đang nói thông qua Sứ Giả говорейки чрез Marshall Vian Summers.

Ở đây, nguyên bản của sự truyền đạt của Chúa, điều tồn tại vượt ngoài lời nói, được thông dịch vào trong ngôn ngữ và sự hiểu biết của loài người bởi Hội Đồng Thiên Thần những người đang trông coi thế giới. Hội Đồng sau đó truyền tải Thông Điệp của Chúa thông qua Sứ Giả.

Trong quá trình phi thường này, Tiếng Nói của Khải Huyền đang nói theo một cách mới. Chữ Viết và Âm Thanh đang ở trong thế giới. Lần đầu tiên trong lịch sử, bài thu âm của nguyên bản nói của khải huyền được trao cho bạn và cho thế giới để trải nghiệm.

Chúc bạn là người nhận lãnh món quà này của Khải Huyền và chúc bạn rộng mở để nhận lãnh Thông Điệp độc nhất của nó cho bạn và cho cuộc sống của bạn.




Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Điều gì xảy ra sau cái chết? Tất nhiên, nhiều người thắc mắc và kinh ngạc và thậm chí mong chờ thực tế mà họ sẽ đối mặt sau khi họ rời khỏi thế giới này. Trên thực tế, trọng tâm về điều này là nền tảng cho các tôn giáo của thế giới. Bởi vì không biết sao mà nó có vẻ quá khó tin và quá hão huyền để nghĩ rằng cuộc sống này, với tất cả trí thông minh và khả năng của bạn, sẽ chấm dứt khi cơ thể bạn ngừng hoạt động. Không biết sao mà điều này có vẻ như là một sự mâu thuẫn. Không chỉ đơn thuần rằng đó là sự sợ hãi hay căng thẳng. Đó là một sự mâu thuẫn. Bởi vì bạn được sinh ra với một tia sáng của nhận thức, và bạn sẽ rời khỏi thế giới này với một tia sáng của nhận thức.

Bí ẩn xung quanh điều này, và nhiều triết lý và suy đoán lớn lao xung quanh điều này, tiếp tục khiến con người khắp mọi nơi bối rối. Trên thực tế, đây là một mối quan tâm lớn khắp Cộng Đồng Vĩ Đại của sự sống trong vũ trụ. Nó không phải là mối bận tâm của riêng con người.

Việc suy ngẫm về những gì có thể xảy ra sau khi bạn rời khỏi thế giới này chắc chắn nằm trong tâm trí của những người đang đối mặt với bệnh hiểm nghèo, và chắc chắn là trong tâm trí của nhiều người đang ở giai đoạn cuối của cuộc đời họ trong thế giới. Nhưng nó trở thành một trọng điểm lớn thật sự cho tất cả mọi người, bởi vì cách bạn sống cuộc đời mình ở đây phần lớn được quyết định bởi cách bạn nhìn nhận sự tồn tại của mình một cách tổng thể.

Nếu bạn nhận dạng với cơ thể của bạn, bạn sẽ cảm thấy yếu và dễ bị tổn thương như cơ thể của bạn. Bạn sẽ sợ hàng ngàn thứ có thể làm hại nó hoặc phá hủy nó. Bạn sẽ cống hiến bản thân để bảo vệ nó, để chăm sóc nó, để phục vụ thú vui của nó và nhu cầu của nó, và để giảm nhẹ nỗi đau của nó và khó khăn của nó.

Do đó, cách bạn sống cuộc đời mình phụ thuộc rất nhiều vào những gì bạn nhận dạng với bên trong bản thân. Chắc chắn, có một phần của bạn lớn hơn cơ thể của bạn, và đó là tâm trí của bạn. Đó là tâm trí bạn dùng để suy nghĩ. Nó cũng chứa đựng những kỷ niệm của bạn, cảm giác của bạn và cảm xúc và liên tưởng của bạn — tất cả mọi thứ đã được ghi sâu vào bạn trong cuộc đời này kể từ giây phút bạn được sinh ra. Và tất nhiên nhiều người — thực tế là mọi người ở mức độ nào đó — nhận dạng với tâm trí suy nghĩ này và với suy nghĩ của riêng họ.

Con người thật sự tin rằng họ là một bảng tên. Họ thật sự nghĩ rằng tính cách của họ – với tất cả những đặc thù và đặc trưng độc nhất của nó, điểm yếu của nó, điểm mạnh của nó và mối nguy hại của nó – là bản chất của họ, và rằng suy nghĩ của họ thật sự đại diện cho bản chất của họ. Vì vậy khi bạn nhận dạng với tâm trí, à, bạn sẽ cảm thấy mình có thêm một chút quyền vô hạn trên sự yếu ớt của cơ thể mình. Bạn sẽ nghĩ, “À, con người có thể hại cơ thể tôi, nhưng họ không thể hại tâm trí tôi. Tôi vẫn tự do để suy nghĩ những suy nghĩ của riêng mình.”

Tất nhiên, đây là một giả định rất phổ biến nhưng không may nó là không đúng sự thật bởi vì bạn sống trong một môi trường tinh thần, và 99% suy nghĩ của bạn, bạn đã hấp thụ từ môi trường của bạn hoặc đã áp dụng từ gia đình bạn hoặc những nhân vật quan trọng khác để đáp ứng các quy ước xã hội, để đáp ứng kỳ vọng của người khác, để đáp ứng các yêu cầu và đòi hỏi của gia đình bạn và vân vân. Thật vậy, bạn có rất ít tự do trong tâm trí suy nghĩ của mình bởi vì nó đã bị quá áp đặt vào trong bạn. Bạn nghĩ rằng bạn tự do, nhưng bạn không thật sự tự do về mặt này.

Vì vậy con người nhận diện với suy nghĩ của họ và thậm chí hơn như vậy với niềm tin cố định của họ. Con người sẵn sàng chết cho niềm tin của mình, giết người khác cho niềm tin của mình, gây chiến, phạm tội diệt chủng, tàn phá thế giới và phỉ báng người khác bởi vì họ ấn định trong niềm tin của mình. Họ nhận diện với niềm tin của họ. Họ nghĩ rằng niềm tin của họ là bản chất của họ. Chắc chắn là mọi người mắc phải ảo tưởng này ở mức độ này hay mức độ khác.

Bạn sẽ ở đâu nếu không có ý tưởng hoặc niềm tin chính trị của bạn, hoặc ý tưởng hoặc niềm tin tôn giáo [của bạn]? Hay tiêu chuẩn xã hội của bạn? Hay kỳ vọng của bạn? Hay kế hoạch của bạn và chế độ của bạn và lịch trình của bạn và thói quen của bạn và sở thích của bạn? Bạn sẽ ở đâu nếu không có tất cả những thứ này? Bạn có sẽ ngừng tồn tại? Bạn sẽ bốc hơi?

Nhiều người rất kinh sợ khi trải nghiệm ngay cả một khoảnh khắc tĩnh lặng, nghĩ rằng nếu không có sự đầu tư liên tục này vào suy nghĩ và ý tưởng, cảm giác và cảm xúc, ký ức và kỳ vọng của họ, bằng cách nào đó họ sẽ biến mất, hoặc phát điên, hoặc mất kiểm soát hoặc thứ khác giống như vậy. Và rồi thì có những người tin rằng họ có linh hồn mà bằng cách nào đó vượt quá trí tuệ của họ, nhưng nó là bí ẩn. Thật khó để quy cho nó bất kỳ khía cạnh nào của tâm trí hay cơ thể.

Một số người tin rằng họ có một thể phách, một loại cơ thể trong suốt, bởi vì họ không thể tưởng tượng được bản thân mình không có một hình thể vật chất nào đó. Và những người khác nghĩ rằng linh hồn của họ có rất nhiều ý tưởng và bằng cách nào đó chỉ là một phiên bản khác của trí tuệ của họ và ảnh hưởng xã hội của họ. Nhưng có nhiều người, may mắn thay, nhận ra rằng có điều gì đó về bản thân họ và người khác mà vượt ngoài tâm trí và cơ thể. Và đây là một dấu hiệu đầy hy vọng.

Nếu như bạn đang ở trong bệnh viện và bạn không thể di chuyển? Bạn sẽ phải đối mặt với tâm trí của mình bởi vì có rất ít điều bạn có thể làm hoặc nếu như bạn ngồi xe lăn và không thể hoạt động trong phạm vi hoạt động bình thường, bạn sẽ phải đối mặt với nội dung của tâm trí bạn ở mức độ lớn hơn nhiều bởi vì bạn không thể chạy tùm lum cả ngày.

Nhưng nếu khi cuộc sống khiến bạn thất vọng, nếu mất đi tình yêu hoặc đặc quyền, mất đi sự tôn trọng hoặc ngưỡng mộ từ người khác, thì điều này có thể khiến tâm trí bạn tan vỡ. Có người tự tử khi ý tưởng của họ về bản thân bị thách thức nghiêm trọng hoặc bị nghi ngờ.

Do đó có thể bạn sẽ phải đối mặt với những khoảnh khắc — có thể là khoảnh khắc của một dạng biết trước nào đó hoặc khoảnh khắc của sự thất vọng trầm trọng — khi bạn thật sự không thể tiếp tục củng cố ý tưởng của bạn về bản thân và luôn bị phân tâm với niềm tin của bạn và sở thích của bạn, theo đuổi của bạn và thú vui của bạn, bởi vì cuộc sống đã phá hư mọi thứ. Cuộc sống đã làm gián đoạn giấc mơ của bạn, sự ám ảnh của bạn với bản thân.

Bây giờ bạn phải đối mặt với điều gì đó khác bên trong bản thân. Có lẽ bạn không thật sự biết bạn là ai. Có lẽ ý tưởng của bạn không chắc chắn lắm. Có lẽ niềm tin của bạn về Chúa và cuộc sống và thiên nhiên và văn hoá và nền văn minh — có lẽ chúng không đúng như bạn đã nghĩ chúng như vậy trước đây. Và bây giờ bạn đang nghi ngờ. Bây giờ bạn không chắc chắn.

Con người quá cố định và quá nhận định với suy nghĩ của họ đến nỗi mà khi họ đối mặt với những khoảnh khắc này của sự ngờ vực bản thân, nó là rất sốc. Nó giống như toàn bộ cuộc đời bạn bị ngờ vực. Toàn bộ sự tồn tại của bạn bị ngờ vực. Bạn đã nghĩ rằng bạn biết bạn là ai và tại sao bạn đang ở đây trong thế giới và bạn đang ở đây cho điều gì. Cuộc đời bạn đã được hiểu. Bạn đã có bản mẫu và sơ đồ và bản thiết kế. Nhưng bây giờ bạn không chắc chắn.

Đây luôn là một dấu hiệu đầy hy vọng khi bạn có những kiểu trải nghiệm này, mặc dù con người tìm mọi cách để tránh chúng và để thoát khỏi chúng và để ra khỏi chúng càng nhanh càng tốt. Chính những khoảnh khắc này mà có thể trao cho bạn cửa sổ vào trong bản chất sâu hơn của bạn và có lẽ trao cho bạn cái nhìn sơ rằng bản chất thật của bạn không phải là tâm trí của bạn, suy nghĩ của bạn, niềm tin của bạn, sự tin chắc của bạn, liên hệ của bạn, ký ức của bạn, kỳ vọng của bạn và tất cả những điều này.

Những khoảnh khắc của sự thất vọng lớn lao có thể là bước đột phá thật sự trong vấn đề này. Vì vậy nếu bạn đang trải nghiệm sự thất vọng lớn lao hoặc sự ngờ vực bản thân lớn lao, đó là một thời điểm đầy hứa hẹn cho bạn. Có khả năng rằng bạn sẽ thoát khỏi nhà tù của tâm trí bạn, nhà tù của niềm tin và suy nghĩ và sự tin chắc của bạn.

Có lẽ bây giờ bạn sẽ không quá cứng nhắc trong việc khẳng định ý tưởng và niềm tin của mình, và quá sẵn sàng để lên án những người không đồng ý với bạn, hoặc những người không sống theo tiêu chuẩn hoặc kỳ vọng của bạn. Đây luôn là một dấu hiệu đầy hy vọng rằng có lẽ bạn sẽ có cơ hội để có cái nhìn sơ hoặc một lời nhắc nhở rằng bạn không phải là suy nghĩ của bạn; bạn không phải là tâm trí của bạn.

Có một phần lớn hơn của bạn mà vượt ngoài tất cả những điều này. Bạn có thể gọi nó là linh hồn của bạn. Bạn có thể gọi nó là Bản Thể của bạn. Nhưng ngoài ra, bạn không thể thật sự trao cho nó nhiều hình thể. Bạn có thể tưởng tượng rằng nó giống như thần thánh hoặc siêu trần. Bạn có thể tưởng tượng ra đủ thứ, nhưng thật sự, tâm trí không thể hiểu được Linh Hồn.

Tâm trí phải đặt mọi thứ vào hình thể, và bạn chỉ không thể đưa Linh Hồn vào hình thể. Linh Hồn có thể sống trong hình thể. Linh Hồn chiếm đóng hình thể, như trong trường hợp của bạn và sự tồn tại hiện tại của bạn, nhưng bạn không thể thật sự khiến Linh Hồn thành hình. Bạn có thể xây dựng hình thể xung quanh Linh Hồn. Linh Hồn có thể chiếm đóng hình thể, nhưng nó không hoàn toàn giống nhau, bạn thấy không.

Bạn không thể biến Linh Hồn thành thứ không phải là nó. Bạn không thể thay đổi điều Chúa đã tạo ra mặc dù mọi người có vẻ như đang rất cố gắng để làm chính điều đó.

Thế giới đã tạo ra cơ thể của bạn. Cuộc sống của bạn trong vũ trụ vật chất đã tạo ra tâm trí của bạn như bạn nhận thức nó. Nhưng Chúa đã tạo ra Linh Hồn của bạn. Thiên nhiên đã tạo ra tâm trí và cơ thể của bạn. Chúa đã tạo ra Thiên Nhiên, nhưng điều Chúa đã thật sự tạo ra trong bạn mà có tính vĩnh cửu thì vượt ngoài tâm trí và cơ thể.

Điều này thể hiện một bước nhảy vọt vĩ đại, một sự chuyển đổi vĩ đại trong nhận thức, một ngưỡng cửa vĩ đại nếu bạn có thể trải nghiệm những gì đang được trình bày ở đây. Trong khi bạn vẫn đang sống trong thế giới, hoạt động, sống trong một cơ thể, sử dụng tâm trí của bạn để chèo lái các hoàn cảnh đang thay đổi liên tục và vô số vấn đề của cuộc sống, để có được trải nghiệm này về bản thân vượt ngoài tâm trí bạn và vượt ngoài cơ thể của bạn, điều đó làm rất yên tâm. Nó là một liều thuốc giải độc tuyệt vời cho tất cả những nỗi ám ảnh đầy sợ hãi mà con người quá cố định trong trong niềm tin tôn giáo nồng nhiệt của họ, trong sở thích của họ, trong sự theo đuổi lãng mạn của họ, trong công việc cuồng của họ.

Việc thấy rằng bạn tồn tại bên ngoài tất cả những điều này mang lại cho bạn sự tự tin sâu sắc hơn và sự tin tưởng bản thân sâu sắc hơn. Bạn thật sự không thể tin tưởng hoàn toàn vào cơ thể bởi vì nó rất dễ sai. Nó rất dễ bị làm hư. Nó quá dễ bị tác động bởi quá nhiều vấn đề. Và luôn có khả năng bạn có thể chết ngày mai hoặc bước ra trước ô tô hoặc có tai họa nào khác xảy ra.

Bạn không thể thật sự tin tưởng tâm trí của mình bởi vì nó quá mâu thuẫn và nó bị thẩm thấu với quá nhiều sự sợ hãi và căng thẳng và đối kháng. Nó thật sự khá hỗn loạn vì nó không có Linh Hồn để dẫn dắt nó, và không có sự dẫn dắt của Linh Hồn, tâm trí trở nên khá thất thường. Nó dễ bị tác động bởi mọi kiểu khó khăn và ngay cả những hành vi tự hủy hoại bản thân.

Những người cân bằng nhất, có đời sống nội tâm hài hòa nhất, đã thiết lập danh tính của họ bên ngoài lãnh vực của trí tuệ. Sau đó họ nhận ra rằng tâm trí của họ đang ở đây để phục vụ điều gì đó. Nếu tâm trí chỉ phục vụ những ý tưởng của riêng nó, nó sẽ trở nên thất thường và mâu thuẫn, và kết quả là bạn nhìn thấy thế giới mà bạn đang trải nghiệm — rằng nhân loại có thể tạo ra những thứ đẹp đẽ và những thứ đáng sợ, rằng ngay cả với tất cả sự thông thái về trí tuệ này, con người đau khổ; họ khốn khổ; họ không trung thực; họ không thể ở với bản thân; họ không thể có mặt với người khác; họ không thể ngồi yên một phút; họ không biết làm sao để ở với bản thân; họ không biết làm sao để ở với cuộc sống; họ bị hạn chế trong khả năng của họ để trải nghiệm cái đẹp. Tâm trí bị phát điên khi không có sự dẫn dắt của Linh Hồn.

Tâm trí đã được tạo ra để trở thành một phương tiện giao tiếp. Đó là mục đích lớn nhất của nó. Nhưng nếu mục đích này không được trải nghiệm, nếu nó không được hiểu, nếu nó không thật sự được sử dụng trong cuộc sống của con người, thì họ sẽ bị phát điên bởi tâm trí của mình và bởi tâm trí của người khác. Nó là sự huyên náo không ngừng.

Nhiều người chỉ tìm đến ma túy để cố gắng thoát khỏi sự đối kháng nội tâm của chính họ, trạng thái địa ngục của tâm trí họ. Con người rơi vào trầm cảm. Con người trở nên cuồng trong thói quen hoặc sở thích của họ. Bệnh tâm thần trở nên tràn lan và luôn hiện diện. Nếu tâm trí không phục vụ Linh Hồn, nó trở nên tự hủy hoại. Và ngay cả khi các khuynh hướng tự hủy hoại của nó được kiểm soát, nó có vẻ như không biết bất kỳ hạnh phúc hay sự viên mãn nào.

Bản chất bạn vĩ đại hơn điều này, và điều đó sẽ cho bạn biết rằng sự tồn tại của bạn sẽ tiếp tục sau cuộc đời này bởi vì nếu bản chất bạn không phải là tâm trí bạn và cơ thể bạn, thì sự ngừng lại của cơ thể bạn, và ngay cả sự ngừng lại của tâm trí bạn như bạn trải nghiệm nó, không tạo thành sự kết thúc của sự tồn tại của bạn.

Vì vậy khi Chúng Tôi đến với câu hỏi về điều gì xảy ra sau cái chết, cách bạn sẽ nhìn nhận điều này và hiểu điều này phụ thuộc rất nhiều vào việc bạn nghĩ bạn là gì và bạn nhận diện với những gì. Nếu bạn nghĩ rằng bạn chỉ là một thể xác, thì, chết là hết. Xong hết rồi. Bạn giống như một cốc nước được gửi lại vào đại dương. Các phân tử của bạn chỉ trở thành một phần của các phân tử của vũ trụ để trở thành một cái gì khác — một cái cây hay một tảng đá hoặc một phần của sinh vật khác, bất cứ điều gì, trong suốt thời gian. Bạn chỉ là một phần của vật chất của vũ trụ vật chất.

Nếu bạn nhận diện với tâm trí của bạn và suy nghĩ của bạn, thì bạn sẽ cố gắng tạo ra một Thiên Đàng nơi mà trí tuệ của bạn có thể tồn tại và phù hợp. Hãy xem nào. Con người đã nghĩ ra đủ loại trạng thái thiên đàng, nhưng không cái nào có vẻ hấp dẫn cho lắm. Bạn không thể ngồi ca tụng Chúa suốt ngày. Bạn không thể tận hưởng niềm vui trong thời gian dài mà không với việc nó trở nên khá thô thiển và ghê tởm. Nếu bạn sống một cuộc sống hoàn toàn thoải mái và tươi đẹp, nó sẽ trở nên vô cùng nhàm chán đối với trí tuệ.

Tất cả những quan niệm về Thiên Đàng nơi bạn vẫn còn tâm trí và cơ thể bạn trở thành, sau một thời gian, khá như địa ngục. Bởi vì Địa Ngục là gì ngoài một nơi tuyệt đẹp mà bạn không bao giờ có thể hạnh phúc? Và loại Thiên Đàng mà con người tưởng tượng nơi trí tuệ của họ và cơ thể của họ có thể tồn tại thật sự trở nên giống như Địa Ngục sau một thời gian.

Một số người nghĩ rằng bạn chỉ tan chảy vào lại với Chúa, nhưng thật sự đó là sự hủy diệt. Đó giống như đặt một cốc nước trở lại đại dương. Và bằng cách nào đó không có sự liên quan nào ở đó cho bản thân bạn nếu bạn nghĩ rằng bạn chỉ là một trí tuệ và một cơ thể. Ngay cả khi Chúa tuyệt vời, hầu hết mọi người sẽ không thật sự chào đón sự hủy diệt.

Vì vậy việc tiếp cận câu hỏi này về điều gì xảy ra sau cái chết thật sự phụ thuộc vào cách bạn nhìn nhận bản thân và bạn nhận diện với điều gì. Có nhiều người hoàn toàn không thể đối mặt với viễn cảnh không có cơ thể. Đó sẽ là không thể tưởng tượng được chỉ để là một tâm trí, trong một dạng tồn tại hư vô nào đó, không có bất kỳ sự tương phản nào, không có bất kỳ khung cảnh nào?

Nếu bạn ở trong một thực tế vật chất mà không có cơ thể, à, đó sẽ khá bực bội vì bạn không thể tham gia. Bạn nói chuyện với mọi người, nhưng họ không thể nghe thấy bạn. Bạn vẫy tay với mọi người, nhưng họ không nhận thấy. Bạn la hét và hét vào những người thân yêu của bạn để bảo họ đừng làm điều họ sắp làm, và họ không để ý đến bạn.

Đó là lý do tại sao khi con người rời khỏi cơ thể này, hoặc chết, họ được đưa đi khỏi những người thân yêu của họ bởi vì sẽ vô cùng đau đớn cho họ và bực bội để ở bên cạnh những người thân yêu của họ và không thể giao tiếp. Họ chỉ được trao cho những khoảng thời gian “thăm viếng” ngắn.

Bạn có thể tưởng tượng được sự thất vọng rằng nếu bạn chết và vợ bạn tái hôn, liệu bạn có muốn hiện diện cho hôn nhân của họ, cho cuộc ân ái của họ, cho tình cảm của họ không? Bạn có muốn ở lại và nhìn thấy con cái của bạn thất bại và có khó khăn trầm trọng và hoàn toàn không thể giao tiếp với chúng, để cảnh báo chúng, để khuyên chúng?

Đó là lý do tại sao khi ai đó chết, họ được đưa đi khỏi những người thân yêu của họ, bởi vì trải nghiệm và sự tồn tại của họ sẽ quá đau đớn và bực tức nếu điều này không xảy ra. Có một số mối quan hệ mà sự kết nối có thể được duy trì, nhưng ngay cả ở đây nó cũng không liên tục.

Khi bạn chết, bạn mất đi phương tiện vật chất của mình. Nó đã phục vụ mục đích của nó, hoặc nó đã bị phá hủy sớm, bất kể trường hợp nào. Bạn chết trẻ. Bạn chết già. Cơ thể của bạn là một phương tiện tạm thời. Nó bị mòn. Nó bị thương. Nó bị bệnh. Nó bị phá hủy trong cuộc xung đột. Bạn sai lầm khi bước ra trước ô tô, hoặc bạn không chú ý, và bạn tông vào gốc cây.

Con người có vẻ như nghĩ rằng họ chết vào thời điểm hoàn hảo nào đó, như thể họ đã kết thúc cuộc đời, nhưng điều đó là hoàn toàn không đúng. Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra với bạn bất cứ lúc nào. Đó là lý do tại sao bạn phải chú ý và hiện diện với những gì bạn đang làm.

Con người nghĩ, “Ồ, à, người này sẵn sàng để đi.” Thật là nực cười. Rất ít người sẵn sàng để đi. Người lớn tuổi, vâng. Những người đã có bệnh lâu năm, vâng. Những người mà cuộc đời đã trở nên khốn khổ đến mức họ không đáng sống, vâng. Nhưng hầu hết mọi người đều chết khi họ chết. Họ chưa sẵn sàng để chết. Họ chỉ chết. Hoặc cuộc sống chiếm đoạt họ, hoặc cơ thể họ hao mòn, hoặc họ mắc phải một sai lầm ngu ngốc nào đó, và hết rồi.

Rồi thì bạn đây rồi. Bạn không có cơ thể. Nhưng bạn vẫn còn tâm trí — trong một lúc. Nhưng đó là một dạng trạng thái khác của tâm trí, bạn thấy không, bởi vì không có cơ thể, tâm trí sẽ không hoạt động trong cùng khả năng. Quá nhiều tâm trí bạn bị dùng cho việc quản lý cơ thể và chỉ đạo cơ thể, và điều này bao gồm kế hoạch và hoạt động, ký ức. Rất nhiều khả năng tinh thần của bạn và năng lượng tinh thần của bạn bị dùng cho việc quản lý cơ thể và lên kế hoạch cho các hành động của cơ thể.

Khi bạn không có cơ thể, phần lớn trí tuệ sẽ mất đi với nó. Bạn có vẫn nghĩ về điều bạn sẽ làm tuần tới hoặc điều bạn đã làm tuần trước, khi không có cơ thể? Bạn có còn lo lắng về hoạt động của mình và sự tương tác của bạn với người khác và tất cả các kế hoạch của bạn không? Không có cơ thể, không có hoạt động. Không có hoạt động, không có kế hoạch. Nhưng bạn vẫn đang ở đó.

Bạn sẽ có thể nhìn thoáng qua cuộc đời của mình, có lẽ trong giây lát, sau khi bạn rời khỏi nó, nhưng sau đó bạn sẽ phải đi vào một chiều không gian khác. Và trong chiều không gian này, tùy thuộc vào trạng thái tinh thần của bạn khi bạn chết, tùy thuộc vào nhận thức của bạn về cuộc sống bên ngoài tâm trí của bạn và thể xác của bạn, bạn có thể có hoặc không có cuộc gặp gỡ với một thành viên của Gia Đình Thánh Linh của bạn.

Khi con người chết trong tình trạng ngu ngốc hoặc hận thù hoặc bạo lực sâu sắc, họ không có sự tiếp xúc này, một cách có ý thức. Họ được gửi vào một dạng trạng thái nửa chừng, bên ngoài thời gian, nơi có vẻ như không có gì đang xảy ra. Và sau đó họ được giao một nhiệm vụ khác, nhưng họ không trải nghiệm điều đó. Họ chỉ đi vào một dạng tồn tại khác bởi vì họ chưa hoàn thành sứ mệnh học tập của mình trong thực tế vật lý.

Bạn không thể trở về với Chúa bởi vì tâm trí của bạn và trải nghiệm của bạn chưa sẵn sàng cho điều đó. Và Thiên Chúa không vẫy đũa thần lên bạn và làm tan biến mọi xung đột và khó khăn của bạn. Bởi vì bạn vẫn còn một tâm trí, và nó vẫn còn đầy khó khăn, vì vậy bạn chưa sẵn sàng để trở về Thiên Đàng hoặc để tiến vào một trạng thái tồn tại lớn hơn.

Vì vậy không có Ngày Phán Xét ở đây khi bạn đứng trước người phán xử lớn lao, và cuộc đời bạn bị đánh giá, và nếu bạn tốt, bạn được thông qua và đi lên Thiên Đàng, còn nếu bạn xấu, bạn bị gửi xuống dưới vào trong trạng thái địa ngục hoặc khủng khiếp nào đó. Đó hoàn toàn là ảo tưởng. Điều đó được các tổ chức tôn giáo sử dụng để khiến con người vâng lời, hoặc để hù dọa họ để có hành vi tốt hoặc để đe dọa họ với hình phạt — hình phạt vô tận trong một số trường hợp. Nhưng đó hoàn toàn không phải là điều xảy ra. Những người nghĩ như vậy chắc là nghĩ về Chúa như một Đấng thật sự khủng khiếp! Hung dữ! Bạo tàn!

Tại sao Chúa lại trừng phạt bạn khi bạn bị đặt trong một thế giới nơi mà việc phạm sai lầm là rất dễ dàng, và cơ hội để trở nên khôn ngoan là rất nhỏ? Thiên Chúa hiểu rằng khi không có Tri Thức để dẫn dắt bạn, trí tuệ sâu thẳm mà Chúa đã đặt bên trong bạn và đã tạo ra bên trong bạn, tất cả những gì bạn có thể làm [là] phạm lỗi.

Vậy thì liệu Chúa có sẽ trừng phạt bạn nếu bạn thất bại để nhận ra và trải nghiệm quyền lực và sự hiện diện dẫn dắt này trong cuộc sống của bạn không? Điều đó sẽ giống như trừng phạt một đứa trẻ vì là đứa trẻ hoặc trừng phạt một kẻ ngốc vì là kẻ ngốc. Khi không có Tri Thức để dẫn dắt bạn, trí tuệ sâu thẳm này mà Chúa đã tạo ra, à, những gì bạn có thể làm là phạm sai lầm.

Vì vậy ý tưởng này về hành vi tốt, hành vi xấu, à, nếu bạn đã thật sự làm những điều khủng khiếp trong cuộc sống, bạn sẽ được gửi vào trong một dạng tồn tại khác để cố gắng sửa đổi điều đó, để phục hồi phần tâm trí của bạn mà bên ngoài trí tuệ. Bạn mang theo tâm trí này bên kia cuộc sống vật chất ở mức độ nào đó. Chỉ có điều nó mất đi rất nhiều suy nghĩ và bận tâm của nó bởi vì khi bạn không có cơ thể, tại sao lại có mối bận tâm? Khi bạn ở bên ngoài lĩnh vực vật chất, 90% suy nghĩ của bạn chỉ là không liên quan và không có ngữ cảnh.

Nếu bạn bạo lực và ngu dốt, nếu bạn chết một cách bạo lực hoặc bạn giận Chúa, hoặc bạn đã rất rất mâu thuẫn, bạn sẽ được giao cho một sự tồn tại khác, có thể là trong cùng một thế giới, nhưng trong một số trường hợp, bạn có thể được gửi đến một nơi khác trong vũ trụ.

Nếu bạn chết trong trạng thái bình an và chấp nhận bản thân, thì rất có thể bạn sẽ gặp một thành viên của Gia Đình Thánh Linh của mình, và bạn sẽ tỉnh dậy trong sự hiện diện của họ, và bạn sẽ nói, “Wow! Tôi đã ở đâu?” Và tất cả các bạn sẽ nhận ra nhau dù bạn sẽ không có hình hài.

Đó sẽ giống như thức dậy sau một giấc ngủ dài và rắc rối. Bạn sẽ trở lại nơi bạn đã ở trước đây, trong một dạng cảnh giới hoàn toàn khác. Nhưng nó vẫn chưa phải là Thiên Đàng. Nó chưa thật sự là một trạng thái cao hơn. Gia Đình Thánh Linh của bạn mà đang chăm nom bạn trong thế giới này sẽ chào đón bạn nếu bạn rời khỏi thế giới này trong trạng thái chấp nhận và trong trạng thái cởi mở. Và nếu bạn đã sống một cuộc sống không vô cùng bạo lực hoặc mâu thuẫn, bạn sẽ có vinh dự và niềm vui khi gia nhập lại nhóm học tập của bạn, những người mà bạn đã gắn bó trong một thời gian dài. Và họ sẽ cho bạn cơ hội lựa chọn điều bạn muốn làm để tiếp tục sự phụng vụ của bạn cho cuộc sống trong vũ trụ vật chất bởi vì bạn sẽ có Tri Thức hoàn hảo rằng đó là điều bạn phải làm.

Khả năng lựa chọn này là rất quan trọng vì nó sẽ trao cho bạn cơ hội lớn hơn cho Sự Hiểu Biết Bản Thân trong trải nghiệm tiếp theo của bạn trong việc sống trong thực tế vật chất. Và bạn có thể có một nhiệm vụ lớn hơn nhiều với khả năng lớn hơn. Nếu bây giờ bạn đang không cố gắng sửa lỗi, bạn có thể được giao một nhiệm vụ lớn hơn, một cơ hội lớn hơn.

Điều này được quyết định bởi cả bạn và bởi Gia Đình Thánh Linh của bạn. Nó được dẫn dắt bởi Sự Hiện Diện của Thiên Thần. Đó là một thực tế mà bạn khó có thể tưởng tượng được ngay lúc này, vì vậy đừng cố trao cho nó một hình thể. Chúng Tôi đang nói về một trải nghiệm sâu sắc ở đây, không phải là một cảnh quan.

Mọi người cuối cùng sẽ trở về Thiên Đàng, nhưng có thể mất một thời gian cực dài và rất nhiều đau khổ để đến đó. Tuy nhiên đừng nghĩ rằng điều này đại diện cho quan niệm về nghiệp như mọi người thường nghĩ về nó. Con người dùng nghiệp báo để biện minh cho hoàn cảnh khốn khó của rất nhiều người trên thế giới, nghĩ rằng “À, họ đã xấu xa trong kiếp trước của họ, nên họ phải chịu kiếp này như một hình phạt.” Đó hoàn toàn không phải là như vậy. Điều đó trở thành một kiểu biện minh tàn nhẫn.

Khi bạn vào trong thế giới, bạn phải đối phó với thế giới. Bạn có thể đi vào trong một loạt các hoàn cảnh rất tồi tệ. Nó không liên quan gì đến việc bạn đã tốt hay xấu trong trải nghiệm trước của bạn về cuộc sống. Đó không phải là một hình phạt. Nếu bạn đã đạt được mức độ nào đó trong sự phát triển và sức khỏe tinh thần, đó có thể là sự lựa chọn. Có bao nhiêu vị thánh đã bước ra từ khu ổ chuột và những hoàn cảnh tồi tệ của nhân loại? Sự nghèo đói là nền tảng tốt hơn cho thánh hơn là sự giàu có và sung túc.

Do đó bạn phải đặt qua bên những quan niệm này rằng kiếp này là sự trả giá cho kiếp trước. Nó thật sự không phải như vậy, bạn thấy không. Nó chỉ đúng một phần theo nghĩa là nếu bạn đã không phục vụ người khác trong một kiếp, bạn sẽ được đặt vào vị trí khi bạn có thể phục vụ người khác trong kiếp khác. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn bị ném vào những hoàn cảnh tồi tệ và bị đối xử tàn bạo, mặc dù bạn có thể chọn điều này như là cơ hội.

Nhưng khi bạn bước vào sự tồn tại vật chất, ký ức về Quê Hương Cổ Xưa của bạn và Gia Đình Thánh Linh của bạn bây giờ sẽ được thay thế, không bị xóa bỏ mà được thay thế, bằng trải nghiệm của bạn về sự khó khăn khi ở trong sự tồn tại vật chất. Điều này bắt đầu phủ một tầng lớp hoàn toàn mới về nhận thức và hiểu biết lên trên những gì thiết yếu và vĩnh cửu đối với bạn.

Nếu bạn đã là một người thật sự tồi tệ và đã làm những điều khủng khiếp, à, bạn biết không, có thể bạn sẽ trở thành một người hầu, hoặc một y tá, hoặc một người chăm sóc cho đến khi những vết thương của sự tồn tại trước đây của bạn được chữa lành và bù đắp. Nhưng bạn không bị trừng phạt, bạn thấy không. Nó khác so với điều đó.

Có nhiều Sinh Thể đang chờ đợi để vào trong sự tồn tại vật chất và đang lựa chọn những hoàn cảnh mà bạn ở đây trên trái đất sẽ không muốn chọn cho mình bởi vì họ nhận ra rằng cơ hội cho họ để giành Di Sản Thánh Linh của họ, để nhớ lại Gia Đình Thánh Linh của họ khi họ ở trong thế giới, sẽ tối ưu hơn trong những môi trường đó.

Do đó nếu bạn được sinh ra trong sự giàu có và tiện nghi và lộng lẫy, sự quyến rũ của tất cả những thứ đó quá lớn đến mức nó tượng trưng cho bất lợi thật sự cho người muốn đến thế gian để khiến những món quà thánh linh thật sự của họ được biết đến.

Người giàu thì hoang tưởng hơn nhiều so với người nghèo. Họ bị phân tâm hơn nhiều. Họ bị quyến rũ hơn nhiều. Họ gắn bó hơn nhiều với những thứ có giá trị nhỏ bé so với người nghèo. Vì vậy nhiều người chọn sự nghèo đói như một cơ hội lớn hơn. Điều này không biện minh cho sự nghèo đói, bởi vì sự nghèo đói vẫn vô cùng khó khăn và thậm chí là khủng khiếp trong nhiều trường hợp. Vì vậy không có sự biện minh nào ở đây cho tình trạng tồn tại của con người trong cuộc sống.

Nhưng công việc thánh linh vẫn diễn ra ở khắp mọi nơi — trong hàng ngũ người giàu, trong hàng ngũ những người muốn giàu có, trong hàng ngũ những người nghèo, và ngay cả trong hàng ngũ những người tuyệt vọng. Công việc thánh linh diễn ra khắp nơi.

Đây là lý do tại sao những người nói chung nghèo hơn thường sùng đạo hơn những người nói chung giàu hơn bởi vì họ cảm thấy tầm quan trọng của nó. Họ nhận ra giới hạn của sự tồn tại vật chất của họ. Họ phụ thuộc nhiều hơn vào sức mạnh thánh linh bên trong mình. Có lẽ họ mê tín hơn, nhưng về tổng thể họ sùng kính hơn.

Do đó, khi bạn rời khỏi thế giới này, bạn bỏ lại cơ thể và bạn để lại rất nhiều suy nghĩ và tư duy, kế hoạch, mục tiêu, ý đồ và thái độ của bạn mà đều đi cùng với cơ thể bởi vì bây giờ bạn không có bối cảnh cho chúng. Nhưng bạn vẫn có tâm trí. Bạn vẫn còn một tâm trí thế gian.

Nếu bạn bước vào giai đoạn này và trạng thái nhận thức cao hơn này với ít bất hòa và xung đột nhất, bạn sẽ gặp Gia Đình Thánh Linh của mình, người sẽ giao cho bạn nhiệm vụ tiếp theo của bạn, mà có thể xảy ra trong cùng một thế giới hoặc nơi nào khác trong Cộng Đồng Vĩ Đại của sự sống trong vũ trụ. Nói chung, con người trở về cùng một thế giới, nhưng điều này không phải lúc nào cũng vậy.

Một khi bạn hoàn thành việc ở trong thực tại vật chất, thì tâm trí giữ bạn kết nối với sự sống ở mức độ này không còn là một phần của trải nghiệm của bạn. Bây giờ bạn đang vận hành ở mức độ của Tri Thức thuần túy, và tính cá nhân của bạn trở thành ánh sáng trong vũ trụ.

Bây giờ bạn tỏa sáng như một ngôi sao và không trôi nổi như một viên sỏi. Sau đó nhu cầu để bước vào hình thể, nhu cầu để trải qua thay đổi, nhu cầu để sửa lỗi, ngay cả nhu cầu để đóng góp cụ thể, được vượt qua. Và bạn có thể đi vào khung cảnh lớn hơn của Tạo Hoá mà nằm ngoài thực tế vật chất.

Bạn không thể tưởng tượng được điều này ngay lúc này, và có lẽ nó thậm chí không có vẻ đáng ao ước đối với bạn bởi vì nó không phải là nơi bạn đang ở trong quá trình tiến triển của bạn, trong sự thăng tiến của bạn. Nó không phù hợp với nhu cầu của bạn tại thời điểm này. Đó giống như nói với một đứa trẻ sáu tuổi về lợi ích của việc 35 tuổi. À, đứa trẻ sáu tuổi có thể nghĩ rằng sẽ vui để lái xe hơi hoặc có các loại quyền tự do khác, nhưng thật sự nó sẽ nằm ngoài phạm vi của họ và tầm với của họ. Do đó khi Chúng Tôi nói về cuộc sống bên ngoài thực tế vật chất, nó thật sự nằm ngoài phạm vi của bạn và tầm với của bạn. Bạn chỉ mới sáu tuổi, và Chúng Tôi đang nói về một người 35 tuổi, sử dụng ví dụ tương tự đó, dĩ nhiên rồi.

Tất nhiên, con người sợ chết, và tự nhiên đã đặt nỗi sợ này trong bạn để con người hy vọng sẽ không hành động dại dột và kết thúc sớm cuộc đời họ trước khi họ có cơ hội để thật sự làm bất cứ điều gì ở đây. Nếu bạn định tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống, thì ý chí sống của bạn phải mạnh mẽ hơn ý chí để chết của bạn, và điều đó là tốt. Mọi thứ đã được thiết kế như vậy, bạn thấy không. Nếu không, con người sẽ chỉ bỏ cuộc – cuộc sống trở nên khó khăn và họ chỉ bỏ cuộc.

Bạn không thể làm điều đó. Bạn phải ở đây. Đây là nơi bạn được định để ở. Đây là lý do tại sao bạn đangở đây, để trao sự đóng góp độc nhất cho cuộc sống, vào lúc này, dưới những hoàn cảnh này. Bởi vì điều này cứu chuộc bạn, và điều này đóng góp vào sự tiến hóa và phúc lợi của sự sống trong vũ trụ.

Một khi bạn nhận ra rằng bạn có một cuộc sống bên ngoài tâm trí bạn và cơ thể bạn, thì bạn sẽ bắt đầu trải nghiệm rằng bạn đang ở trong thế giới cho một mục đích, và mục đích này chứa đựng ý nghĩa lớn nhất cho sự tồn tại của bạn, và cũng là lý do tại sao bạn đang tìm kiếm các mối quan hệ . Rõ ràng, nó tượng trưng cho những động lực sâu xa đằng sau tất cả những điều bạn tìm kiếm và làm trong cuộc sống của mình.

Đây là cuộc hành trình trước bạn bây giờ. Đây là lý do tại sao Chúa đã trao ban Những Bước Đi đến Tri Thức. Đây là lý do tại sao có một Thông Điệp Mới cho nhân loại trong thế giới. Đây là lý do tại sao bây giờ có việc làm rõ lớn lao, bởi vì nhân loại phải đoàn kết tới mức độ cao hơn để đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay đang đến với thế giới và tương lai của nó trong một Cộng Đồng Vĩ Đại của sự sống thông minh.

Do đó, hiểu biết của bạn về tâm linh và tôn giáo; hiểu biết của bạn về cuộc sống; hiểu biết của bạn về mục đích, ý nghĩa và hướng đi thật sự của chính mình bây giờ phải được làm rõ nhiều cho bạn. Và điều đúng trong tất cả các tôn giáo trong thế giới bây giờ phải được nhấn mạnh, rằng bạn được gửi vào trong thế giới cho một mục đích, và cuộc đời này là cơ hội để bạn trải nghiệm và thể hiện mục đích đó, và mục đích này không phải là điều gì đó rằng bạn tạo ra, nhưng bạn phải tạo ra một cuộc sống mà sẽ cho phép mục đích này trỗi lên trong nhận thức của bạn, và bạn đang ở đây để phục vụ một thế giới đang cần và do đó sẽ được phục vụ đáp lại.

Bạn đã đi từ cái chết đến đây. Cái chết vừa là khởi đầu vừa là kết thúc, nhưng nó chỉ là một giai đoạn của sự tồn tại vĩ đại của bạn và phụng vụ vĩ đại của bạn cho sự sống.

Hãy suy nghĩ về những điều này. Hãy suy ngẫm chúng. Nhưng hãy nhận ra rằng trí tuệ của bạn không thể hiểu trọn vẹn điều này, bởi vì trí tuệ không thể thật sự hiểu được Linh Hồn. Nó chỉ có thể phục vụ Linh Hồn, và đó là mục đích lớn lao và nghĩa vụ cao cả của nó.

Nhưng hãy biết rằng cuộc đời bạn vĩ đại hơn chỉ một sự tồn tại này, và rằng bản chất bạn vượt ngoài tâm trí và trí tuệ và cơ thể. Rồi thì bạn mở ra cánh cửa dẫn đến một trải nghiệm lớn lao hơn và sự chắc chắn lớn hơn và quyền lực lớn hơn mà là của bạn để nhận lãnh và để đóng góp cho thế giới xung quanh bạn.