Tâm Trí Tĩnh Lặng

Lắng nghe nguyên bản của khải huyền nói bằng tiếng Anh:

Tải về (̣nhấp chuột phải để tải về)

The Still Mind

Như được tiết lộ với
Marshall Vian Summers
vào ngày 3 tháng 12 năm 2009
tại thành phố Hồ Chí Minh (Sài Gòn), Việt Nam

Về bài thu âm này


Điều bạn đang nghe trong bài thu âm này là tiếng nói của Hội Đồng Thiên Thần đang nói thông qua Sứ Giả говорейки чрез Marshall Vian Summers.

Ở đây, nguyên bản của sự truyền đạt của Chúa, điều tồn tại vượt ngoài lời nói, được thông dịch vào trong ngôn ngữ và sự hiểu biết của loài người bởi Hội Đồng Thiên Thần những người đang trông coi thế giới. Hội Đồng sau đó truyền tải Thông Điệp của Chúa thông qua Sứ Giả.

Trong quá trình phi thường này, Tiếng Nói của Khải Huyền đang nói theo một cách mới. Chữ Viết và Âm Thanh đang ở trong thế giới. Lần đầu tiên trong lịch sử, bài thu âm của nguyên bản nói của khải huyền được trao cho bạn và cho thế giới để trải nghiệm.

Chúc bạn là người nhận lãnh món quà này của Khải Huyền và chúc bạn rộng mở để nhận lãnh Thông Điệp độc nhất của nó cho bạn và cho cuộc sống của bạn.




Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Tâm trí là một phương tiện diễn đạt tuyệt vời, một công cụ giao tiếp, cho phép bạn ở trong thế giới để giao tiếp với những người đang ở đây. Quyền lực của tâm trí chỉ được biết đến bởi ít người, vì hầu hết mọi người chưa thật sự khám phá ra tầm quan trọng của nó và những năng lực lớn lao của nó, những khả năng lớn lao của nó.

Mọi người bắt đầu việc học của họ về Giáo Huấn Thông Điệp Mới thì vô cùng bị đàn áp bởi tâm trí của chính họ, hoàn toàn nằm trong vị trí nạn nhân của những gì họ nghĩ và cảm nhận, với rất ít kiểm soát trên những gì họ nghĩ và cảm nhận. Nó như thể tâm trí đã cai trị họ, như một ông chủ khắc nghiệt, trong tất cả năm tháng của họ.

Kết quả là, hầu hết mọi người sợ tâm trí của mình. Đó là lý do tại sao mọi người không muốn thừa nhận sai lầm. Họ không muốn nhìn vào việc họ đã lãng phí thời gian và năng lượng của mình như thế nào vì họ sợ sự trừng phạt cá nhân của họ lên bản thân. Họ sợ cách họ sẽ cảm thấy về bản thân.

Đó là một vấn đề thật mà ngăn cản mọi người thật sự đánh giá cuộc sống và trải nghiệm của riêng họ từ một góc độ khách quan hơn bởi vì họ quá sợ phải đối mặt với sự thật rằng họ đã sử dụng không hợp lý quá nhiều thời gian, năng lượng và nguồn lực của mình. Đó là vì họ sợ tâm trí của mình. Họ sợ những gì họ sẽ nghĩ về bản thân và sự phủ nhận bản thân, chỉ trích bản thân và phủ nhận bản thân của chính họ. Đó là một vấn đề nghiêm trọng ngăn cản mọi người hiểu làm sao họ đang ở trong vị trí ngày hôm nay – hiểu được hành trình mà họ đã đi cho đến nay một cách khách quan, một cách can đảm; để nhìn thấy điểm mạnh của họ thật sự là gì và nơi họ dễ bị tổn thương vào lúc này.

Vì vậy trong việc học Những Bước Đi đến Tri Thức, mà là Quyển Sách Thực Hành của Thông Điệp Mới, bạn học cách tĩnh lặng tâm trí để bạn có thể trải nghiệm quyền lực lớn lao của Tri Thức đang tồn tại bên dưới nó và xung quanh nó . Vì bạn được sinh ra với hai tâm trí. Bề mặt của tâm trí bạn là tâm trí trần tục, bị uốn nắn bởi trải nghiệm trong quá khứ của bạn—bởi tất cả những ảnh hưởng trong cuộc sống của bạn và những phản ứng của bạn đối với chúng, và những quyết định mà bạn đã đưa ra trên đường đi, cả một cách có ý thức và vô thức, về việc bạn sẽ tham gia trên thế giới như thế nào, và bạn sẽ kết nối với người khác như thế nào.

Ở cấp độ sâu hơn, có một Tâm Trí vĩ đại hơn, Tâm Trí mà Chúa đã đặt ở đó, và cùng với nó là một lương tâm sâu sắc biết điều gì đúng và điều gì không, điều gì thật và điều gì không, và điều gì phù hợp với bạn và điều gì không.

Nhưng mọi người sống ở bề mặt, như thể họ đang lênh đênh trên chiếc thuyền trên đại dương. Có lẽ họ đã đạt được sự hiểu biết về gió và sóng, nhưng họ không biết gì về đại dương bên dưới họ, về cuộc sống vĩ đại mà nó chứa đựng, và các lực di chuyển đại dương này, di chuyển nước của thế giới.

Tâm trí mà phải tĩnh lặng chính là tâm trí bề mặt bởi vì điều đó cho phép bạn trải nghiệm những gì tồn tại bên dưới và bên ngoài nó. Khi phát triển khả năng này để tĩnh lặng tâm trí, bạn phát triển uy quyền trên tâm trí. Trong nghĩa nào đó, tâm trí bề mặt cá nhân của bạn đang tìm kiếm ông chủ, và nếu không tìm thấy ông chủ nào, nó sẽ tự đảm nhận vai trò đó. Nhưng nó không được thiết kế để trở thành ông chủ, và nó không phải là bậc thầy; nó không có chất lượng của bậc thầy. Nó được định để là một công cụ, một phương tiện, một người hầu cho một quyền lực lớn hơn.

Trừ khi Tri Thức bên trong bạn, Trí Thông Minh sâu thẳm bên trong bạn, đảm nhận quyền lực lớn lao này như một hành động có ý thức từ phía bạn, nếu không thì tâm trí sẽ tiếp tục hỗn loạn. Nó sẽ sáng tạo, nhưng không phải theo cách có lợi. Nó sẽ lặp đi lặp lại, củng cố niềm tin và ý tưởng trước đây của nó, củng cố những nỗi sợ của nó và những kinh hãi của nó và hành vi rối loạn chức năng của nó. Thế giới xung quanh bạn đang cho bạn thấy kết quả của điều này và bằng chứng về điều này ở khắp nơi bạn nhìn.

Vì vậy việc phát triển tâm trí tĩnh lặng cho phép bạn điều khiển được tâm trí của mình để bạn có thể hướng dẫn các khả năng to lớn của nó, để bạn có thể sử dụng tâm trí để giao tiếp và để hiểu được các thứ trên thế giới. Vì Linh Hồn của bạn không hiểu được cơ chế của thế giới; nó chỉ biết sự thật là gì. Vì vậy bạn cần trí tuệ để chèo lái thế giới này một cách thành công, để hiểu được những rắc rối của nó, để hiểu được những điều bí ẩn của nó và mâu thuẫn của nó.

Vì thế giới bên ngoài các giác quan của bạn thì không có trật tự; nó hỗn loạn. Nó bị điều khiển bởi các lực của tự nhiên—các lực địa chất và khí quyển, các lực sinh học—nhưng nó rất hỗn độn. Mọi người cố gắng tìm sự trật tự và cân bằng ở đó, nhưng rồi cuộc sống làm đảo lộn sự cân bằng của họ. Họ đối mặt với rủi ro hoặc bất hạnh, và toàn bộ khái niệm của họ về trật tự và cân bằng bị đảo lộn.

Nếu tâm trí muốn phục vụ bạn, bạn phải giành được sự kiểm soát nhất định trên nó. Và cách tốt nhất để làm điều này là bằng việc học cách tĩnh lặng tâm trí để bạn có thể trải nghiệm Trí Thông Minh vĩ đại bên ngoài nó.

Một tâm trí tĩnh lặng là một tâm trí nhận thức. Chính thông qua tâm trí mà bạn có thể thấy và nghe những gì người khác không thể thấy và nghe. Bạn có thể cảm nhận và nhận biết những gì người khác không thể hoặc sẽ không cảm nhận và nhận biết.

Tất nhiên điều này mang lại cho bạn vô số lợi thế thiết thực trong cuộc sống. Nhưng quan trọng hơn, nó cho phép bạn nhận biết hướng đi thật sự cho cuộc đời mình, và có sức mạnh và sự sáng suốt để thấy bạn dễ bị tổn thương ra sao và những thế lực thuyết phục xung quanh bạn và bên trong bạn mà sẽ dẫn bạn đến sai lầm và kết quả là sẽ làm hại bạn.

Tâm trí không muốn tĩnh lặng vì nó sợ hãi. Bởi vì mọi người sợ tâm trí của họ, họ không muốn tĩnh lặng vì họ sợ những gì họ có thể cảm thấy. Họ có thể cảm thấy tình trạng thật sự của cuộc sống của họ. Họ có thể cảm thấy sự trống rỗng của họ, và khao khát của họ, và sự không hài lòng của họ về rất nhiều thứ mà họ khẳng định là trao cho họ hạnh phúc.

Vì vậy bạn phải có can đảm để làm điều này bởi vì bạn sẽ cảm nhận được tình trạng của cuộc sống của mình, bạn sẽ cảm nhận được chất lượng của các mối quan hệ của mình và liệu chúng có thật sự phù hợp với bạn hay không. Bạn sẽ cảm nhận được tình trạng tinh thần của mình, tình trạng thật sự của cảm xúc của mình, trạng thái cơ thể của mình và sức khỏe của mình.

Mọi người lúc nào cũng chạy, bị kích thích quá mức, quá kích thích, bị thúc đẩy nên họ sẽ không cảm thấy những điều này. Âm nhạc luôn chơi. Họ luôn bận rộn. Họ luôn nói chuyện. Họ luôn di chuyển, sợ ngồi yên, sợ đối diện với trải nghiệm thật của chính mình.

Thật là một cuộc sống nô lệ, như thể bạn đang bị dày vò liên tục từ bên trong chính mình, bị buộc phải chạy trốn khỏi chính mình, là người xa lạ với chính mình. Giàu hay nghèo, bất kể hoàn cảnh của bạn ra sao, hoặc những thứ có vẻ là ưu thế hay sự bất lợi của bạn trong xã hội, bạn thật sự là nô lệ cho các thế lực khác trong tình cảnh này.

Đó là lý do tại sao việc tĩnh lặng tâm trí trao cho bạn sự bình yên và giải thoát khỏi sự dày vò bản thân của chính mình. Kết quả là, khi bạn bắt đầu tiếp cận điều này, bạn tìm kiếm nhiều sự yên tĩnh hơn trong môi trường của mình. Bạn tìm kiếm nhiều chiều sâu hơn trong các cuộc trò chuyện và giao tiếp của mình với người khác. Bạn tìm kiếm những gì chân thật và sâu sắc và có ý nghĩa, và thấy mình ngày càng không hài lòng với những thứ nông cạn và nhỏ nhặt.

Và bạn thấy rằng ngay cả bạn bè của bạn cũng không thật sự biết bạn. Có lẽ họ chỉ hiểu được ý tưởng hoặc hành vi của bạn, nhưng họ thật sự có lẽ không có cảm nhận về đời sống nội tâm hoặc bản chất thật của bạn.

Nhiều thứ bị nghi vấn ở đây: giá trị công việc của bạn, giá trị sức khỏe của bạn, ý nghĩa của mối quan hệ của bạn với người khác. Điều này đưa bạn đến câu hỏi liệu bạn có đang thật sự sống cuộc sống mà bạn được định để sống. Và câu trả lời thì thật và cơ bản. Nếu bạn hỏi câu hỏi này, bạn có thể cảm thấy câu trả lời thậm chí ngay lập tức bởi vì nó luôn hiện hữu trong trải nghiệm của bạn.

Vì vậy câu hỏi nảy sinh: “Làm sao để bạn tĩnh lặng tâm trí?” Bạn tập trung vào thứ gì đó bên trong nó hoặc bên ngoài nó. Bạn ngồi yên lặng với mắt nhắm hoặc he hé mở. Bạn có một thái độ thụ động, có nghĩa là bạn không cố gắng có được bất cứ thứ gì hoặc khiến bất cứ điều gì xảy ra trong chính bạn. Bạn ngồi thoải mái. Trong Những Bước Đi đến Tri Thức, nó dạy bạn nói Na Rahn, hoặc chỉ Rahn, như một phần trong quá trình thực hành của bạn để trao cho tâm trí bạn thứ gì đó để tập trung vào, một điểm đối lập với suy nghĩ thất thường của nó, và việc tưởng tượng và lang mang không ngừng của nó.

Bạn có thể nghe thấy sự bận rộn của thế giới. Có rất ít người có thể im lặng, người có thể rõ ràng, người có thể nhận biết. Đầu óc họ quá bận rộn, chuyển động quá nhanh, suy nghĩ, nhưng không thật sự suy nghĩ.

Vì vậy, khi bạn thực hành, bạn thực hành việc tập trung vào thứ gì đó và cho phép tâm trí của bạn ổn định. Nếu bạn duy trì sự tập trung của mình vào một âm thanh hoặc một từ ngữ hoặc thậm chí là một đồ vật mà bạn nhìn vào một cách thụ động, thì tâm trí của bạn sẽ bắt đầu lắng xuống, và bạn sẽ bắt đầu cảm nhận được những thứ sâu sắc hơn trong trải nghiệm của mình.

Bạn thậm chí có thể thực hành điều này khi bạn đang ở ngoài thế giới, khi bạn đang chờ thứ gì đó, khi bạn có khoảnh khắc để tâm lặng. Bạn có thể tĩnh lặng tâm trí và chỉ lắng nghe: lắng nghe bên trong và lắng nghe bên ngoài, không phán xét hay diễn giải. Điều này dẫn đến trải nghiệm về tâm trí tĩnh lặng.

Thật ra, có rất nhiều thời gian trong ngày của bạn mà bạn có thể thực hành điều này, mà giờ đây đang bị lãng phí trong những suy nghĩ lang mang, trong những tưởng tượng mơ hồ, trong những viễn cảnh đáng sợ mà bạn mơ thấy. Có quá nhiều thời gian và sự tập trung bị lãng phí mà có thể được đưa vào thực hành này.

Bạn sẽ thấy rằng bạn cần một nơi yên tĩnh để thực hành khi bạn đang thiền. Nếu bạn đang ra ngoài thế giới, bạn cần thời gian để có trải nghiệm này và để phát triển những kỹ năng này. Vì bạn không đơn giản có một tâm trí tĩnh lặng chỉ vì bạn muốn nó. Bạn phải phát triển kỹ năng để thực hiện nó và duy trì nó. Một trong những lợi ích to lớn của việc này là bất cứ khi nào bạn thật sự cần chú ý đến điều gì đó, bạn có thể tĩnh lặng tâm trí của mình.

Bất cứ khi nào bạn trò chuyện với ai đó, rất quan trọng để tĩnh lặng tâm trí của bạn để bạn có thể nghe thấy những gì họ đang thật sự truyền đạt, và bạn cũng có thể lắng nghe những gì bạn đang truyền đạt để xem liệu đó có thật sự là điều bạn cần nói và làm vào lúc đó. Bạn đang lắng nghe bên trong và lắng nghe bên ngoài cùng một lúc. Bạn có đang thật sự nói điều gì đó có ý nghĩa hay không? Bạn có đang thật sự thể hiện những gì bạn muốn thể hiện? Bạn có cần phải nói gì đó hay không?

Toàn bộ việc liên tục huyên thuyên này mà mọi người làm là một sự lãng phí khổng lồ về thời gian và năng lượng của họ. Họ đang bỏ lỡ mọi thứ. Ngay cả khi họ nghĩ rằng họ đang thông minh và được xã hội chấp nhận, họ vẫn đang bỏ lỡ rất nhiều. Họ thà thôi nói chuyện với chính mình. Họ thà thôi nói chuyện với cái cây hay bức tường hay hòn đá.

Khi bạn tĩnh lặng tâm trí của mình, bạn có thể nghe và cảm nhận được tình trạng thật sự của người khác. Bạn nhìn qua khỏi sự duyên dáng, bạn nhìn qua khỏi sự giả vờ, bạn nhìn qua khỏi hành vi xã hội, bạn thấy mọi người thật sự không thoải mái như thế nào, và bạn thấy mọi người thật sự bất an như thế nào. Ngay cả khi họ giả vờ là quyền lực và thống trị, bạn sẽ thấy họ thật sự bị thúc đẩy bởi sự sợ hãi như thế nào. Bạn bắt đầu nhìn thấy những thứ mà trước đây bạn chưa từng thấy. Những người quyền lực trông không còn quyền lực nữa. Và bạn tìm kiếm những phẩm chất sâu sắc hơn trong những người bạn gặp.

Bởi vì bạn muốn trải nghiệm quyền lực này của sự nhận biết, bạn muốn tâm trí bạn tĩnh lặng để nó không cản trở sự nhận biết của bạn, nó không cản trở những gì bạn đang tập trung vào. Bạn tìm kiếm sự yên tĩnh ở nhà vì bạn cần thời gian để lắng nghe.

Rồi thì bạn sẽ nhìn thấy tầm quan trọng của việc nhận thức được mình đang ở đâu, mình đang làm gì và mình đang trải nghiệm điều gì—một nhận thức mà nếu không bạn sẽ không có được. Bạn sẽ chỉ trải qua ngày của mình trong trạng thái nhận thức lơ lửng, không thật sự biết mình đang ở đâu, đang làm gì và những gì đang xảy ra xung quanh bạn với bất kỳ chiều sâu nào.

Cuộc trò chuyện thì dài và vô nghĩa. Tương tác của bạn với mọi người thì đầy bực bội và nông cạn. Và ngay cả khi ai đó ở bên bạn, họ có thật sự đang ở bên bạn không?

Tất nhiên, điều này đòi hỏi lòng can đảm thật sự, bởi vì bạn phải sẵn lòng đối mặt với bất cứ thứ gì ở đó, sự thật của bất cứ thứ gì ở đó. Và sự thật không phải là một ý tưởng, một khái niệm, hay một lý thuyết. Nó đơn giản là những gì đang ở đó. Bây giờ bạn đang bắt đầu trải nghiệm Tri Thức, mà là trải nghiệm về thực tế—một thực tế ở mọi cấp độ, ở bề mặt và sâu hơn. Nhưng để trải nghiệm điều này, bạn phải dành nhiều thời gian để nhìn không với nhiều suy nghĩ sai lầm thất thường —một tâm trí tĩnh lặng.

Tâm trí hoặc là cửa sổ hoặc là bức tường. Để nhìn xuyên qua nó, nó phải yên tĩnh và trong suốt. Nếu không, nó giống như cái vỏ mà bạn sống bên trong—sợ nó, bị nó điều khiển, bị nó áp đảo, bị nó hăm dọa.

Phần khác của vấn đề ở đây là rằng trong hành trình cuộc sống, con người đã tiếp nhận quá nhiều ô nhiễm từ thế giới xung quanh họ—từ truyền thông, từ phim ảnh, từ những câu chuyện và từ những trải nghiệm thực tế trong cuộc sống. Có quá nhiều ô nhiễm, quá nhiều giận dữ, quá nhiều bi kịch, quá nhiều bạo lực, quá nhiều suy đồi. Con người bị ô nhiễm. Họ bị ô nhiễm bên trong; tâm trí họ đầy những thứ độc hại.

Vì vậy khi bạn bắt đầu bài thiền của mình, bạn bắt đầu cảm thấy những thứ độc hại này, và thật sự khó để đối mặt bởi vì bạn thấy rằng những gì trong tâm trí mình có thể khủng khiếp, tệ hại. Và bạn cũng thấy mình có những hình ảnh từ những bộ phim bạn đã xem cách đây nhiều năm, những hình ảnh ám ảnh bạn và khiến bạn cảm thấy sợ hãi hoặc khó chịu. Bạn thấy mình có bất hòa với những người trong quá khứ. Bạn thấy mình oán hận một số người—thậm chí oán hận những người bạn biết lâu rồi, như cha mẹ bạn hay các thành viên khác trong gia đình. Tất cả đều là sự ô nhiễm trong tâm trí.

Vì vậy để tâm trí là cửa sổ chứ không phải bức tường, nó phải được lau sạch và dọn sạch. Vì vậy khi những điều này đi vào nhận thức của bạn, bạn nói, “Tôi giải thoát nó bây giờ, vì nó không còn có ý nghĩa đối với tôi nữa,” và bạn trải nghiệm việc từ bỏ nó, thả nó xuống dòng sông dài cho đến khi nó khuất dạng.

Đôi khi bạn phải hành động để giải quyết những thứ này: giao tiếp với những người mà bạn đã oán hận, hoặc thực hiện hành động giải quyết khác mà sẽ giúp bạn trong vấn đề này. Nhưng phần lớn sự ô nhiễm này chỉ đơn giản là hình ảnh của cuộc sống, hình ảnh mà nền văn hóa và phương tiện truyền thông của bạn đã đặt trong tâm trí bạn, làm ô nhiễm tâm trí bạn.

Khi bạn thực hành sự tĩnh lặng, những thứ này ngày càng ít lôi cuốn hơn, và ngày càng ít kìm kẹp lên bạn hơn. Ngay cả những nỗi sợ hay nỗi kinh hãi lớn nhất của bạn cũng bắt đầu mất dần quyền lực của chúng lên bạn khi bạn tiếp tục bài thực hành tâm lặng và quan sát của mình.

Sự ô nhiễm cần thời gian thật sự để được dọn sạch khỏi tâm trí của bạn. Và bạn thấy quan trọng ra sao để kiểm soát những thứ đi vào tâm trí bạn, nhiều hơn nhiều so với bạn đã làm trong quá khứ. Bạn không muốn xem phim vào lúc này, trừ khi chúng thật sự thiết yếu cho nhận thức của bạn. Bạn muốn thật sự cẩn thận với những gì bạn mang vào trong tâm trí của mình, những gì bạn tiếp xúc và [thấy] liệu nó thật sự có ý nghĩa và cần thiết hay không.

Bạn muốn thật cẩn thận với những gì bạn nói với chính mình, vì sự trung thực và không trung thực đều bắt đầu từ những gì bạn nói với chính mình. Hãy lắng nghe những gì bạn nói với chính mình, và xem liệu nó có thật sự đúng hay nó chỉ là thói quen hay một phần của việc bị uốn nắn của bạn. Hãy lắng nghe những gì bạn nói với người khác để xem liệu nó có thật sự đúng không: “Tôi có đang thật sự nói sự thật hay tôi chỉ đang nói thứ gì đó vì lý do nào khác?”

Hãy lắng nghe. Hãy quan sát. Hãy nhận thức những gì bạn nói và những gì bạn nghĩ và những gì bạn nói với chính mình, và những gì người khác nói với bản thân họ. Bạn sẽ thấy được bản chất của việc thật sự lừa dối bản thân. Và một lần nữa bạn sẽ thấy cần thiết như thế nào cho bạn để tìm thấy sự tự do khỏi điều này, và để dọn sạch tâm trí của bạn và cuộc sống của bạn khỏi những thứ không thuộc về nó, những thứ đang làm suy đồi nó và làm ô nhiễm nó.

Ở đây bạn có thể trải nghiệm một trạng thái tâm trí mà không hy vọng cũng không sợ hãi. Đó không phải là trạng thái tâm trí tức giận. Đó không phải là trạng thái tâm trí bị ám ảnh. Đó không phải là trạng thái tâm trí bị thúc đẩy bởi ham muốn và nhu cầu và căng thẳng.

Nó vô cùng quan sát. Nó hoàn toàn hiện diện. Nó kết nối với cuộc sống vì nó hiện diện đối với cuộc sống. Nó thận trọng và sáng suốt, nhưng nó không phòng thủ. Nó đang tìm kiếm những gì có ý nghĩa. Nó để mọi thứ khác trôi qua. Ở đây bạn không cần phải chán ghét thế giới, hay chán ghét con người, hay chán ghét bất cứ thứ gì, bởi vì bạn đang tìm kiếm những gì chân thật và đúng.

Cũng giống như tìm quả trên cây. Quả chỉ là một phần rất nhỏ của cái cây, nhưng bạn đang tìm kiếm nó. Bạn đang tìm kiếm sự khôn ngoan trong người khác. Bạn đang tìm kiếm nguồn cảm hứng trong người khác. Bạn đang tìm kiếm những gì đúng trong người khác, và những gì họ đang truyền đạt mà thật sự đúng. Bạn muốn trải nghiệm và nhìn thấy tình trạng thật sự của họ và không bị lung lay hay mê hoặc bởi cách họ thể hiện bản thân.

Bạn không muốn bị đánh lừa bởi sắc đẹp hay sự giàu có hay sự duyên dáng, vì chúng đầy lừa dối và hủy hoại đối với bạn nếu bạn không thể nhìn thấu chúng. Bạn không muốn bị lừa dối, bạn không muốn bị cuồng tín, bạn không muốn bị choáng ngợp, và vì vậy bạn sử dụng quyền lực của việc nhìn thấy, thứ đòi hỏi bạn phải có một tâm trí tĩnh lặng.

Lâu lâu khi bạn thực hành, tâm trí sẽ không lắng xuống, và nếu như vậy, bạn chỉ đơn giản bắt đầu nghĩ về thứ gì khác. Bạn suy ngẫm điều gì đó quan trọng đối với bạn. Bạn nghĩ về một phần giáo huấn trong Thông Điệp Mới. Bạn nghĩ về sự khôn ngoan trong các quyết định của mình liên quan đến những gì bạn dự định làm và những gì bạn đã chọn rồi.

Bạn sử dụng tâm trí để xem xét điều gì đó có ý nghĩa và giá trị, thay vì trở thành nạn nhân bất lực của bất cứ nơi nào nó muốn đi. Vì vậy nếu tâm trí không lắng xuống trong bài thiền của bạn, thì bạn sử dụng tâm trí để suy ngẫm. Bạn thấy đấy, bạn đang thực thi uy quyền ở đây. Trong cả hai trường hợp, bạn đang thực thi uy quyền. Và bạn đang làm điều gì đó rất hữu ích, có lợi và hiệu quả.

Nếu có bi kịch trong cuộc sống của bạn mà cần được giải quyết, thì bạn có thể cần sự giúp đỡ chuyên nghiệp. Nhưng cuối cùng, bạn phải giải thoát những thứ đang ám ảnh bạn, và bạn phải giành được uy quyền trên tâm trí mình để làm được điều này. Nếu không có uy quyền, thì bạn chỉ có thể hy vọng và mong muốn, và việc hy vọng và mong muốn là không đủ mạnh để khắc phục những năm tháng của suy nghĩ và hành vi theo thói quen.

Bạn phải là thuyền trưởng của con tàu của mình. Suy nghĩ của bạn là thuỷ thủ đoàn của bạn. Cơ thể của bạn là thân tàu của bạn. Bạn không thể là nô lệ cho thuỷ thủ đoàn của mình. Bạn không thể cho phép cuộc nổi loạn xảy ra. Ở đây bạn thực thi uy quyền trên tâm trí và cơ thể bởi vì bạn được trao quyền này như một phần trách nhiệm của mình.

Với một tâm trí tĩnh lặng, bạn có thể bắt đầu nghe thấy giọng nói của các Giáo Viên của mình thỉnh thoảng nói chuyện với bạn. Bạn đang nghe thấy hướng dẫn ngay cả khi bạn đang làm việc. Họ đang gửi suy nghĩ vào tâm trí của bạn. Nếu tâm trí của bạn trong sáng và nếu bạn hiện diện và nhận thức, bạn có thể nghe thấy điều này và cảm thấy điều này và hành động theo điều này, điều là rất cần thiết để đưa ra quyết định sáng suốt trong khoảnh khắc hiện tại.

Ở đây bạn bắt đầu cảm nhận và trải nghiệm những dấu hiệu bên trong bản thân và những dấu hiệu bên trong thế giới, cho bạn biết những gì bạn cần biết, khuyên nhủ bạn, tư vấn cho bạn. Bạn làm điều này mà không với ảo tưởng, không với ưu tiên và không với sợ hãi. Bạn chỉ cảm nhận rằng các thứ phải đi hướng nào và những gì nên làm và những gì không nên làm trong những tình huống nhất định.

Mọi thứ Chúng Tôi đang trình bày ở đây tượng trưng cho một loạt các kỹ năng phải được trau dồi theo thời gian. Bạn không thể chỉ mong muốn chúng và khiến chúng trở nên thật sự vận hành trong cuộc sống của mình. Bạn phải xây dựng các kỹ năng. Bạn phải sắp xếp lại khuôn mẫu của tâm trí, định hướng lại tâm trí, học cách phản hồi cách khác với thế giới và nơi để tìm kiếm sự hướng dẫn và chỉ dẫn trong chính bạn.

Nó đều thật sự liên quan đến việc đánh giá sâu sắc đời sống nội tâm của bạn—suy nghĩ của bạn, cảm xúc của bạn, mục tiêu của bạn, mong muốn của bạn, nỗi sợ hãi của bạn và kiềm chế của bạn—và cuộc sống bên ngoài của bạn—nơi bạn sống, cách bạn sống, bạn là ai và bạn đang làm gì và những gì bạn cần phải làm mà bạn đang không làm.

Tất cả những thứ này diễn ra theo thời gian bởi vì bạn đang học cách tĩnh lặng tâm trí của mình và ở bên trải nghiệm sâu thẳm của mình. Đó là một điều khổng lồ để thực hiện, và đó là lý do tại sao Những Bước Đi đến Tri Thức đã được ban và đó là lý do tại sao có nhiều Bước chứ không chỉ số ít bởi vì bạn đang thực hiện một hành trình từ trạng thái tâm trí này sang trạng thái tâm trí khác.

Bạn đang học cách chuyển uy quyền của mình từ sự uốn nắn của mình bởi xã hội và thói quen sợ hãi của mình sang quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức bên trong bạn. Bạn đang chuyển sự nhận biết của mình về người khác từ những thứ hời hợt sang những thứ thật sự có ý nghĩa và đầy hậu quả.

Trong mọi quyết định bạn đưa ra, chính những gì cung cấp thông tin cho quyết định đó, và nơi bạn tìm kiếm cố vấn của mình, và những gì ảnh hưởng đến suy nghĩ của bạn và hành động của bạn [mới là điều quan trọng].

Bạn thực hiện hành trình này, và nó là một hành trình vĩ đại. Bạn sẽ không đạt được thành công lớn trong một ngày hay một tuần hay một tháng, nhưng bạn sẽ đi theo hướng tích cực. Trọng tâm của bạn trong cuộc sống sẽ bắt đầu thay đổi, trải nghiệm cuộc sống của bạn sẽ bắt đầu thay đổi, và bạn sẽ bắt đầu trải nghiệm những gì bạn đã luôn trải nghiệm nhưng bạn không thể nhận ra trước đây.

Tâm trí tĩnh lặng là trung tâm của việc học này và giáo dục vĩ đại này trong Con Đường Tri Thức. Không có gì quan trọng hơn để bạn làm vào lúc này, và bất cứ thứ gì quan trọng khác đều phải đặt điều này làm nền tảng để thật sự có hiệu quả. Sau đó bạn sẽ bắt đầu cảm thấy những gì bạn phải làm, và bạn sẽ tìm thấy sức mạnh để làm những thứ mà bạn dường như không thể làm được trước đây. Và bạn sẽ tìm thấy sự rõ ràng để thoát khỏi sự mâu thuẫn và bối rối.

Vì qua trải nghiệm nội tâm của chính mình và qua biểu hiện chân thật của người khác, bạn sẽ thấy điều gì thật sự đúng và điều gì không đúng. Bạn cuối cùng sẽ cảm thấy như mình có quyền lực và định hướng trong cuộc đời mình. Điều này sẽ khôi phục lại cho bạn sự tự tin theo thời gian, cảm nhận về giá trị cuộc đời mình và nhận thức rằng bạn đang ở đây cho một mục đích lớn lao—một mục đích lớn lao đang chờ được khám phá.

Hãy để điều này là sự hiểu biết của bạn.

* Tất cả các từ trong ngoặc là do Sứ Giả thêm vào để làm rõ bài viết hoặc để sửa lỗi ngữ pháp.