Chữa Lành Mối Quan Hệ

Lắng nghe nguyên bản của khải huyền nói bằng tiếng Anh:

Tải về (̣nhấp chuột phải để tải về)

Healing Relationships

Như đã được tiết lộ cho Sứ Giả của Chúa
Marshall Vian Summers
vào ngày 9 tháng 9 năm 2008
tại Boulder, Colorado, Mỹ


Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Phần lớn những gì kìm giữ con người trong cuộc sống là những cảm xúc chưa được giải toả và những phán xét của họ về các mối quan hệ của họ, ngay cả những mối quan hệ trong quá khứ xa xôi. Những cảm xúc và phán xét này vận hành như một dạng đập nước— kìm giữ lại cảm xúc của con người, kìm hãm họ tại chỗ, ảnh hưởng lên nhận thức của họ về người khác và khiến họ không thể cởi mở và dễ tiếp cận về mặt cảm xúc đối với con cái họ và đối với những người khác.

Đó là một vấn đề cơ bản trong các mối quan hệ của con người. Khó khăn với các thành viên gia đình, cha mẹ bạn hoặc những người có ảnh hưởng lớn trong quá trình nuôi dạy của bạn tạo ra một dạng đập nước bên trong bạn mà bạn có thể mang với bạn suốt cuộc đời bạn — hạn chế nhận thức của bạn, ảnh hưởng đến các mối quan hệ hiện tại của bạn, kìm hãm tình cảm và sự tin tưởng của bạn đối với người khác và làm hại bạn như thể bạn bị trói và giữ tại chỗ trong một sự kiện nào đó trong quá khứ xa xôi.

Tất nhiên, con người cố gắng tiến về phía trước. Họ muốn cuộc đời họ tiếp tục, và vì vậy họ tiến bước, nhưng họ tiến bước với tất cả sự kiềm chế bên trong này. Và mỗi khi họ gặp ai đó khiến họ nhớ về mối quan hệ đã qua này, họ có xu hướng trở nên rất phán xét và vô lý, nghĩ rằng họ không thích người này, nhưng họ thật sự không biết tại sao lại như vậy, bởi vì họ thậm chí không biết người này. Có điều gì đó trong người này khiến họ nhớ đến người nào đó mà họ không thể tha thứ, người mà họ có những vấn đề và tranh chấp, hối hận hoặc oán giận.

Con người mang sự hạn chế này vào trong việc nuôi dạy con cái của họ — khiến họ xa cách con cái của họ, khiến họ không thể đồng cảm với con cái của họ. Và cuối cùng họ thường hành động giống như cha mẹ của chính họ, phản chiếu kinh nghiệm nuôi dạy từ thời thơ ấu của họ, tiếp tục điều này một cách không phù hợp với con cái của họ, thường bắt con họ phải chịu sự giận dữ và gay gắt và xa cách về tình cảm.

Đó là một vấn đề cơ bản trong các mối quan hệ của con người, và nó không phải là một vấn đề không được biết đến bởi con người. Nó đã trở thành trọng tâm của nhiều liệu pháp và sức khỏe tâm thần.

Ở đây bạn phải hiểu được sự tha thứ thật sự là gì. Sự tha thứ không phải là quên đi. Sự tha thứ không phải là bỏ qua những khó khăn mà bạn đã gặp phải với con người trong quá khứ, bởi vì điều đó trở thành việc thiếu trung thực về mặt cảm xúc và trí tuệ. Bạn không thể biến điều không tốt thành điều tốt mà không tự lừa dối bản thân và trở thành không trung thực về cảm xúc của bạn. Sự tha thứ ở đây phải là điều gì đó giúp bạn có thể nhìn thấy người khác một cách rõ ràng và rút ra được bài học từ trải nghiệm đó và từ mối quan hệ đó.

Về cha mẹ bạn hoặc những người quan trọng khác mà đã tác động lên thời thơ ấu của bạn và những người đã ảnh hưởng đến sự nuôi dạy của bạn, cần thiết để thấy được hoàn cảnh mà họ đã sống trong và những thế lực và áp lực mà họ phải đối phó. Điều này là rất quan trọng vì bạn muốn học từ những kinh nghiệm này và từ những mối quan hệ này theo cách mà chúng trao cho bạn sự sáng tỏ và nhân từ lớn hơn — để hiểu được hoàn cảnh của cha mẹ bạn, ví dụ như, môi trường họ đã sống trong, áp lực kinh tế họ đã ở trong, những giới hạn của riêng họ — và, nếu bạn có cơ hội, để khám phá tuổi thơ của chính họ đã là như thế nào. Họ đã lớn lên trong hoàn cảnh nào? Thế giới mà họ đã phải trải nghiệm đã là ra sao?

Bạn có thể cảm thấy bị tổn thương vì mối quan hệ của mình với họ, nhưng bạn phải thấy được hoàn cảnh của riêng họ một cách khách quan. Điều này giúp cho mối quan hệ của bạn thực tế hơn và rõ ràng hơn. Và nó trao cho bạn cơ hội để hiểu họ một cách nhân từ hơn và giành lại sự tôn trọng nếu sự tôn trọng đã bị mất đi.

Mối quan hệ của bạn với các thành viên gia đình của bạn là rất quan trọng trong việc hình thành nhận thức của bạn và trong việc quyết định hành động của bạn. Tất cả những điều này đều thay thế sự dẫn dắt tự nhiên bên trong mà Chúa đã đặt bên trong bạn, một Tâm Trí sâu thẳm bên trong bạn được gọi là Tri Thức. Tri Thức sống bên trong bạn, bên ngoài tầm với và phạm vi trí tuệ của bạn. Nó đang dẫn dắt bạn và cung cấp sự khôn ngoan cho bạn mỗi ngày. Nhưng nếu tâm trí bạn bị khóa lại, nếu cảm xúc của bạn bị cấm đoán, nếu bạn đang phán xét bản thân và người khác, thì bạn sẽ không nghe được lời khuyên này. Bạn sẽ không thể nhận được sự khôn ngoan này và sự dẫn dắt này.

Nó giống như thể bạn bị nhốt trong ngục tù của chính tâm trí mình — không thể cảm nhận, không thể kết nối, không thể thấy rõ ràng từ vị trí quan sát của mình, bị giữ tại chỗ bởi những phán xét và cảm xúc của riêng bạn và không thể thể hiện bản thân một cách có ích. Ngay cả khi bạn đang sống trong sự giàu có và lộng lẫy, bạn vẫn giống như một tù nhân trong chính tâm trí của bạn.

Bạn cảm thấy bị kìm giữ, bạn cảm thấy bị bóp nghẹt bởi những do dự của chính mình về những người quan trọng trong cuộc đời bạn. Bạn không cảm thấy tự do bởi vì bạn không tự do bên trong bản thân. Bạn không tự do để nhìn, để biết và để đáp lại Tri Thức và để đi theo những gì bạn biết sâu sắc nhất và những gì bạn biết sâu sắc nhất là đúng.

Mọi người chỉ đơn giản cố gắng tiến về phía trước, nhưng họ bị tàn tật. Họ cố gắng thiết lập những mối quan hệ mới, nhưng họ chưa giải quyết các mối quan hệ cũ của họ. Họ cố gắng thay thế mối quan hệ cũ với mối quan hệ mới, nhưng cuối cùng họ lại làm hư mối quan hệ mới với sự không tha thứ của chính họ đối với những người trong quá khứ của họ.

Sự tha thứ là sự nhận thức và hiểu biết, nhưng nó cũng là một vị trí khác trong cuộc sống. Về cơ bản, bạn nhìn quá khứ từ hai khía cạnh khác nhau. Bạn nhìn quá khứ từ khía cạnh của cảm xúc và liên kết cá nhân của riêng bạn. Ở mức độ nhận thức này, nơi hầu hết mọi người cư trú và từ đó hầu hết mọi người vận hành, họ nhìn quá khứ từ khía cạnh của những sự kiện đáng tiếc, những cuộc gặp gỡ đau đớn, những mối quan hệ đầy thất vọng, tình yêu và tình cảm bị kìm giữ, sự oán giận và phản kháng. Cảm xúc của họ đã bị tổn thương. Họ cảm thấy mình bị đối xử một cách bất công và không yêu thương, và vì vậy họ nhìn quá khứ từ cảm giác bị tổn thương và như nạn nhân. Họ tức giận; họ phẫn uất; và họ không có cảm xúc, không có lòng nhân từ hoặc tình yêu đối với những người thậm chí đã nuôi dạy họ và đã có ảnh hưởng trong cuộc đời họ.

Bây giờ họ đang cố gắng đi về phía trước, nhưng họ bị tổn thương, và họ bị kìm hãm. Cảm xúc của họ bị bóp nghẹt. Họ không thật sự lành mạnh để ở trong những mối quan hệ mới. Họ không có sức khỏe tinh thần hoặc sự sáng suốt hay các kỹ năng để ở trong mối quan hệ mới mặc dù họ đã đầu tư bản thân vào đây rồi.

Đó là lý do tại sao bạn phải quay trở lại, và bạn phải xem xét lại các mối quan hệ của mình. Bạn phải hiểu được hoàn cảnh mà con người đã tồn tại. Có lẽ họ đã trẻ tuổi và chưa trưởng thành. Hoặc có lẽ, như thường là trường hợp đối với cha mẹ, họ đã phải chịu áp lực rất lớn hoặc bản thân đã bị tổn thương – không thể trao cho bạn sự dẫn dắt và tình cảm mà bạn đã cần. Hoàn cảnh của cuộc sống của họ đã là gì?

Nếu bạn muốn biết ai đó và nhìn rõ ai đó, bạn phải hiểu về họ như cá nhân và về hoàn cảnh của họ. Hoàn cảnh làm biến dạng con người. Hoàn cảnh bóp méo con người. Áp lực bóp méo con người. Áp lực không ngừng thay đổi con người. Hoàn cảnh mà những người này đã sống dưới đã là gì? Có lẽ bản thân bạn sẽ phản ứng không khác nếu bạn sống trong những hoàn cảnh tương tự như thế này. Điều này cho phép bạn khôi phục lại nhận thức của mình về nhân tính và giới hạn của người khác.

Quan trọng là phải bày tỏ tất cả những gì bạn không thể bày tỏ vào thời điểm đó, ngay cả khi bạn không thể trực tiếp làm điều đó với người đó. Viết xuống lá thư. Viết xuống cảm xúc của bạn. Lấy chúng ra khỏi cơ thể của bạn. Có lẽ một chuyên gia có thể giúp bạn tiếp cận với những cảm xúc này và thể hiện chúng theo cách có ích, nhưng bạn phải lấy chúng ra khỏi tâm trí của mình. Chúng phải trở thành sự truyền đạt. Có lẽ bạn sẽ không bao giờ gửi những bức thư này, nhưng chúng có tác dụng chữa bệnh cho bạn.

Bạn phải mang cảm xúc của mình trở lại vào trong những mối quan hệ này để khai mở cảm xúc của chính bạn, để giải phóng tâm trí của chính bạn và để có thể nhận được sự hướng dẫn của Tri Thức, mà sẽ đến thông qua cảm xúc của bạn, thông qua ý tưởng của bạn và thông qua cảm giác của bạn. Nếu tất cả những thứ này đều bị nhốt liên quan đến quá khứ, bạn sẽ không thể biết hoặc cảm thấy bất cứ điều gì. Bạn phải có tự do bên trong này. Nó là thiết yếu cho phúc lợi của bạn và cho sự thành công của các mối quan hệ trong tương lai và hiện tại của bạn.

Việc giải quyết các mối quan hệ ở mức độ cá nhân là quan trọng, nhưng có một mức độ khác của cuộc đời bạn mà có lẽ bây giờ bạn mới bắt đầu xem xét và trải nghiệm. Đó là thực tế của mục đích cao cả của bạn trong thế giới — rằng bạn đã vào trong thế giới cho một mục đích lớn lao, mà bạn vẫn chưa khám phá ra; rằng cuộc đời bạn có một chiều hướng khác mà bạn chỉ đang bắt đầu xem xét và trải nghiệm; rằng bạn không chỉ là sản phẩm của gia đình bạn và nền văn hóa của bạn. Bạn thật sự đang ở đây trong một sứ mệnh. Bạn có việc quan trọng cần làm mà đang chờ được khám phá và thể hiện.

Mức độ mà bạn đã trải nghiệm thực tế của mục đích lớn lao này, ngay cả khi trải nghiệm của bạn đã rất đứt quãng, sẽ trao cho bạn một cái nhìn khác về các mối quan hệ trong quá khứ của bạn. Bạn sẽ thấy chúng bây giờ theo một cách rất khác. Bạn sẽ thấy chúng trong bối cảnh liệu chúng đã phục vụ bạn hay không trong việc đạt được nhận thức về mục đích lớn lao của bạn trong cuộc đời và thực tế của Tri Thức đang sống bên trong bạn.

Ở đây bạn có thể thấy rằng nếu cuộc sống gia đình bạn không hạnh phúc, nó đã đẩy bạn ra ngoài. Nó khiến bạn suy nghĩ cho bản thân. Nó đòi hỏi một kiểu độc lập nào đó. Nó đã phóng bạn. Không thể ở nơi bạn đang ở, bạn bị buộc phải chuyển cuộc đời mình sang một hướng khác, hy vọng là một hướng đi tốt đẹp được dẫn dắt bởi Tri Thức.

Thường thì những người lớn lên trong gia đình vô cùng yêu thương và hòa nhập sẽ thấy bản thân họ bị bao bọc trong gia đình họ và không thể thoát ra. Nếu họ có điều gì đó quan trọng để làm trong cuộc đời họ, mà không bao gồm gia đình họ, thì họ bị mắc kẹt. Họ bị mắc kẹt bởi tình yêu. Họ bị mắc kẹt bởi sự hòa nhập. Họ không thể làm thất vọng cha mẹ họ hoặc gia đình họ, và vì vậy họ bị kìm giữ tại chỗ – một dạng tù nhân của gia đình họ.

Nhiều người thật sự đang ở trong tình huống này và kết quả là thật sự bị mắc kẹt. Nếu họ đã được sinh ra trong những gia đình không có bản chất yêu thương và hòa nhập này, họ có thể đã có thể tự giải phóng bản thân ngay từ sớm và bắt đầu một kiểu hành trình khác trong cuộc đời.

Vì vậy ngay cả sự thất vọng của bạn về thời thơ ấu của bạn, bất kể đó có thể là gì cho bạn, đều có thể được nhìn từ một góc độ khác. Từ khía cạnh của tự do và khả năng của bạn để đạt được cảm nhận về hướng đi thật sự của cuộc đời mình, bạn sẽ nhìn những hoàn cảnh ban đầu này hoàn toàn khác. Đôi khi ngay cả việc mất cha/mẹ thời thơ ấu khi bạn còn nhỏ cũng tạo ra lợi thế cho việc khám phá ra mục đích lớn lao của bạn.

Những lỗi lầm của cha mẹ bạn và những khó khăn của gia đình bạn đều có thể làm nảy sinh lòng nhân từ và sự khôn ngoan, bởi vì phần lớn sự khôn ngoan là về việc nhận biết những điều không nên làm trong cuộc sống — nhận biết những gì không đúng đối với bạn, nhận biết nơi bạn không nên đi, hoặc những gì bạn không nên làm, hoặc những người bạn không nên dành thời gian ở bên, và những hoạt động bạn không nên tham gia. Những giới hạn và ranh giới này tạo nên một phần lớn của sự khôn ngoan thật sự trong cuộc sống và giúp bạn dễ dàng hơn trong việc phân định hướng đi thật sự. Khi lựa chọn trở nên hạn chế, khả năng bạn phân định được hướng đi thật sự của mình có thể tăng lên rất nhiều.

Vì vậy trong khi bạn có thể giải nghĩa các mối quan hệ trước kia của mình từ quan điểm cá nhân, bạn sẽ đạt được một quan điểm rất khác khi nhìn từ quan điểm của việc nỗ lực đạt được, phân định và thể hiện mục đích cao cả trong cuộc đời.

Nhiều trong số những người đóng góp vĩ đại nhất cho nhân loại đã được sinh ra trong hoàn cảnh rất khó chịu hoặc nghèo khó. Thường thì họ không phải là con cái của cha mẹ yêu thương và che chở. Mặc dù điều này gây thất vọng và thậm chí có thể khiến họ bị tổn thương theo nhiều cách, nhưng nó đã tạo ra cơ hội – cơ hội để bắt đầu trên lối đi khác, một lối đi khác với gia đình của họ, có lẽ, để bắt đầu một dạng hành trình khác chứ không chỉ đơn giản là thành phần của gia đình hoặc thành phần của nền văn hóa hoặc tôn giáo.

Bạn không thể đạt được cách nhìn lớn hơn này trừ khi bạn đã bắt đầu thực hiện hành trình lớn hơn này trong cuộc đời mình, nhưng nó sẽ thay đổi hiểu biết của bạn về quá khứ của bạn. Trong nhiều trường hợp, bạn sẽ thấy rằng sự thất vọng thật sự đã là lợi thế.

Có lẽ bạn muốn có mối quan hệ với ai đó và muốn họ trở thành bạn đời của bạn, nhưng họ từ chối, và bạn cảm thấy thất vọng. Và bạn thậm chí có thể vẫn cảm thấy nỗi đau của điều đó, nhưng từ một quan điểm lớn hơn, bạn có thể nhận ra rằng bạn đã được cứu khỏi mối quan hệ mà sẽ không bao giờ hiệu quả và có thể sẽ tiêu tốn phần lớn cuộc đời của bạn. Bạn sẽ nhìn lại và nói với bản thân, “Ồ, tôi thật vui vì tôi đã không đi cùng người đó! Tôi thật vui vì họ đã từ chối tôi! Bởi vì họ không thể đi nơi tôi đang đi bây giờ. Họ không thể hỗ trợ tôi trong những gì tôi phải làm với cuộc đời mình ”.

Ở đây sự tha thứ trở nên trọn vẹn hơn vì bạn thấy được giá trị của những gì đã xảy ra. Nó [không có nghĩa là] rằng những gì đã xảy ra đã được định để xảy ra, mà là bạn đang đạt được giá trị từ những gì đã xảy ra. Nó đang dạy cho bạn về sự thật và sai lầm. Nó đang dạy bạn về sự vô vọng của ảo tưởng và tầm quan trọng của việc đạt được sự kết nối với Tri Thức sâu thẳm đang sống bên trong bạn.

Từ cách nhìn cá nhân, bạn có thể dành nhiều năm trị liệu để cố gắng giải quyết cảm xúc của mình về cha mẹ bạn hoặc một số người quan trọng khác, nhưng bạn sẽ không bao giờ thật sự có thể tha thứ họ và hiểu họ cho đến khi bạn thực hiện cuộc hành trình lớn lao này trong cuộc đời và bắt đầu trải nghiệm một mục đích lớn hơn. Bởi vì chỉ trong ánh sáng này và trong bối cảnh này mà bạn mới có thể thấy được giá trị của những gì đã xảy ra trước đó — không chỉ giá trị cho việc học của bạn, mà thật sự là giá trị trong việc giải phóng bạn, trang bị cho bạn và giáo dục bạn cho một mục đích lớn lao trong cuộc sống.

Bất kể mục đích lớn lao của bạn có thể là gì, nó phải có nền tảng của Tri Thức và Sự Khôn Ngoan. Nó phải được dẫn dắt bởi Tri Thức sâu thẳm mà Chúa đã đặt bên trong bạn. Và nó phải được xây dựng trên nền tảng của Sự Khôn Ngoan. Hầu hết sự khôn ngoan của bạn sẽ được học từ sai lầm của chính bạn và sai lầm của người khác. Nhưng nếu bạn đang lên án bản thân hoặc người khác vì những sai lầm này, bạn không thể nhận được sự khôn ngoan từ chúng. Bạn chưa nhận được giá trị của những gì đã xảy ra, và do đó bạn không thể tha thứ cho người khác hoặc bản thân.

Bạn sẽ tôn vinh cha mẹ mình khi bạn thấy rằng họ đã cho bạn những gì họ có thể cho bạn với khả năng tốt nhất của họ, và bất cứ điều gì đã xảy ra, nó đã trao cho bạn cơ hội để phát triển sức mạnh của riêng bạn, lòng dũng cảm của riêng bạn và sự tự quyết của riêng bạn.

Có lẽ bố mẹ bạn rất yêu thương, và họ đã khuyến khích điều này ở bạn, và bạn là người được hưởng lợi từ sự dẫn dắt và hỗ trợ của họ. Có lẽ cha mẹ bạn không hề biết ​​và không tôn trọng sự chuyển động sâu thẳm của cuộc đời bạn, và việc họ từ chối điều này đã buộc bạn phải tự quyết. Trong hai trường hợp, bạn đã được trao cho tự do để di chuyển với Tri Thức.

Hoàn cảnh sống của mỗi người là độc nhất ở mức độ nào đó, nhưng về cơ bản mọi người trên thế giới đã được gửi đến cho một mục đích lớn lao. Bất cứ ai đang bắt đầu khám phá ra điều đó cho bản thân đều phải đánh giá lại quá khứ của mình để giải phóng cảm xúc của họ, để giải phóng sự lên án của họ và để khôi phục nhân tính cho tất cả những người đã ảnh hưởng đến họ. Điều này là cần thiết, nếu không bạn sẽ bị vô hiệu hoá về cảm xúc và tâm lý để thực hiện một mục đích lớn lao trong cuộc sống. Cảm xúc của bạn sẽ bị ràng buộc với quá khứ. Sự phán xét của bạn sẽ vô hiệu hoá bạn. Tâm trí bạn sẽ đen tối, đầy sự lên án và ngờ vực.

Về cơ bản, Tri Thức bên trong bạn sẽ giúp bạn hòa hợp với mọi người trong cuộc đời bạn và sẽ cho bạn thấy giá trị của tất cả các mối quan hệ của bạn trong việc cho phép bạn khám phá và xem trọng mục đích lớn lao trong cuộc đời và xây dựng nền tảng của sự khôn ngoan mà bạn phải có để trải nghiệm và để thể hiện mục đích này một cách chính xác.

Khi bạn bắt đầu trải nghiệm sự tha thứ ở mức độ này, toàn bộ phong thái của bạn sẽ thay đổi. Thay vì cảm thấy sự kìm hãm và bất lực trong bản thân, bạn sẽ cảm thấy cởi mở và quyền lực. Sự sáng tạo sẽ trở lại với bạn. Bạn sẽ có thể nhìn thấy người khác một cách rõ ràng và một cách nhân từ về việc họ là ai và họ đang ở đâu. Họ sẽ không còn đơn giản là biểu tượng của ai khác, sự gợi nhớ về ai khác. Bạn sẽ có thể nhìn thấy họ rõ ràng như chính họ, không với sự lên án.

Sự chữa lành đến như kết quả của việc nhận ra mục đích lớn lao trong cuộc đời bạn. Nếu bạn trải qua phần còn lại của cuộc đời mình như một cá nhân bị tổn thương, thì điều đó có giá trị gì? Nếu bạn dành phần đời còn lại của mình cảm thấy bị tổn thương hoặc bị hiểu lầm hoặc bị từ chối hoặc không được yêu thương, thì điều đó có giá trị gì? Bạn chỉ đang thêm vào đau khổ cho thế giới. Bạn chỉ là một người bất hạnh khác trong thế giới, dù bạn giàu hay nghèo.

Giải pháp thật đến bên trong bối cảnh của việc bạn thực hiện mục đích lớn lao trong cuộc sống, và chỉ có Tri Thức bên trong bạn — Trí Tuệ sâu thẳm mà Chúa đã đặt bên trong bạn — mới có thể dẫn bạn đến mục đích này, có thể tiết lộ ý nghĩa của nó và có thể mang đến cho bạn những người sẽ giúp bạn trải nghiệm nó. Chỉ có Tri Thức bên trong bạn mới có thể trao cho bạn sự hiểu biết rõ ràng về nơi bạn đã ở và những người bạn đã ở bên, những thứ đã kìm hãm bạn và những thứ đưa bạn về phía trước. Ở đây bạn sẽ có thể nhìn thấy phép màu trong khó khăn. Điều này sẽ thay đổi hiểu biết của bạn về quá khứ của bạn, hiện tại và tương lai.

Bạn phải đạt được quan điểm lớn hơn này. Nhưng bạn cũng phải bày tỏ cảm xúc của mình một cách có ích. Bạn phải hiểu được hoàn cảnh của những người đã làm bạn buồn hoặc làm bạn thất vọng. Bạn cũng phải làm công việc ở mức độ này, bởi vì cho đến khi bạn làm, bạn không tự do về mặt cảm xúc. Bạn không trung thực về mặt cảm xúc. Và bạn sẽ làm ô nhiễm các mối quan hệ hiện tại của bạn với sự không tha thứ của bạn từ quá khứ.

Để biết được những người khác là ai trong cuộc đời bạn, bạn phải biết được cuộc sống của bạn thật sự là về việc gì. Đây không phải là hiểu biết về trí tuệ. Đây không phải là trò chơi đoán. Đây không đơn giản là việc bạn vẽ bức tranh về những gì bạn muốn cuộc sống của mình trở thành – từ mong muốn và sở thích và ảo tưởng. Nó là về việc chấp nhận điều gì đó nguyên tố hơn, cơ bản hơn về cuộc đời bạn và bản chất của bạn. Bởi vì bạn thật sự đã được thiết kế cho điều gì đó đặc biệt trong thế giới, nhưng cho đến khi bạn có thể chấp nhận vai trò này thật sự là gì, làm sao bạn có thể hiểu được bản chất của mình? Bạn sẽ chỉ đơn giản so sánh bản thân với người khác, trong bất lợi của bạn hoặc bất lợi của họ.

Quá khứ của bạn sẽ ám ảnh bạn. Nó sẽ là đám mây đen bao phủ bạn — kéo bạn lùi lại phía sau, kìm hãm bạn, bóp méo nhận thức của bạn về người khác và trải nghiệm của bạn về bản thân — cho đến khi công việc này có thể được hoàn thành. Bạn không thể bước vào một cuộc sống mới cho đến khi bạn đã giải quyết xong cuộc sống cũ của mình. Một cuộc sống mới không chỉ đơn giản được xây dựng lên trên một cuộc sống cũ. Nó giống như một chiếc cầu nối với một thực tại khác. Bạn không thể mang tất cả sự tức giận và oán giận và căng thẳng của mình qua cây cầu đó và hy vọng sẽ trải nghiệm bất kỳ kiểu cuộc sống mới nào.

Kiểu công việc nội tâm này là rất quan trọng. Nó là một phần của sự chuẩn bị của bạn. Nó là một phần của việc chuẩn bị bạn cho một mục đích lớn lao trong thế giới. Nó là một phần của việc bạn học về các mối quan hệ và mục đích cao cả.

Nhiều người cố gắng sử dụng tôn giáo và tâm linh như một kiểu cầu vượt. Họ muốn nhảy vào trong một cuộc sống mới mà không giải quyết cuộc sống trước kia của họ. Và, tất nhiên, điều này không thành công. Họ đơn giản đưa cuộc sống cũ của họ vào trong cuộc sống mới của họ, và họ thấy mình vẫn đang sống trong cùng một thực tế ngay cả khi diện mạo của cuộc sống của họ đã thay đổi.

Công việc tâm linh của bạn về cơ bản phải đối mặt với vấn đề của việc giải quyết và tha thứ, điều đòi hỏi rằng bạn hiểu được thực tế của những người mà bạn đổ lỗi hoặc bạn tranh chấp, và nhận ra tầm quan trọng của mối quan hệ này trong việc trao cho bạn sự khôn ngoan và giúp dạy cho bạn điều gì đó có giá trị thật sự mà bạn có thể sử dụng trong suốt cuộc đời mình.

Sự phân định đích thực trong cuộc sống được dựa trên việc nhận ra sai lầm và nhận được giá trị từ sai lầm để không lặp lại những sai lầm cũ của bạn. Nó về cơ bản là một quá trình nhận biết những gì có giá trị và phân biệt điều đó khỏi những gì không có giá trị, những gì là thật khỏi những gì không có thật, những gì đúng khỏi những gì không đúng.

Nhưng bạn phải làm điều này một cách nhân từ nếu nó muốn phục vụ bạn. Việc là người chỉ trích gay gắt về bản thân và người khác có nghĩa là bạn chưa thật sự đạt được giá trị của các mối quan hệ của mình. Bạn chưa thật sự đạt được sự khôn ngoan mà bạn cần. Bạn vẫn đang vận hành từ vị thế bị thương và đầy uất hận.

Nếu bạn muốn có thể nhìn vào thực tế của người khác, điều là cần thiết nếu bạn muốn thiết lập mối quan hệ thật sự với họ, thì bạn không thể mang gánh nặng của sự lên án vào trong sự hiểu biết này. Ngay cả khi bạn nhận ra những hạn chế và sai lầm trong người này, việc đó được làm từ vị trí của sự rõ ràng và nhân từ. Không có sự trách móc.

Nếu bạn muốn có thể tôn vinh bản thân và mục đích của bạn trong thế giới này, bạn không thể lên án bản thân. Nếu lòng tự trọng của bạn thấp, làm sao bạn có thể có một cuộc sống lớn hơn, một mục đích lớn hơn và một tiếng gọi lớn hơn?

Nhiều người muốn sử dụng tâm linh như một cách thoát khỏi quá khứ đáng sợ của họ và khỏi những cảm xúc đen tối của chính họ về bản thân và người khác, nhưng điều này là không thích hợp và sẽ không bao giờ dẫn đến thành công. Bạn vẫn phải tham gia vào công việc cơ bản này của việc viếng thăm lại quá khứ của mình, của việc tìm cách có hiệu quả để thể hiện cảm xúc của mình và của việc đánh giá lại những gì đã xảy ra về mặt khả năng của bạn để trải nghiệm mục đích lớn lao trên thế giới.

Bất kỳ ai thật sự đạt được tiến bộ ở đây đều phải trải qua quá trình đánh giá lại này. Đôi khi nó có thể rất dài và đầy tương tác, nhưng nó phải được thực hiện. Bạn không thể bị xích vào quá khứ. Bạn không thể bị giới hạn bởi quá khứ nếu bạn muốn có thể tiến về phía trước với tất cả sức lực và khả năng sẵn có của mình.

Để có được một cuộc sống mới, bạn phải bình an với cuộc sống cũ của mình. Bạn phải thấy được lợi thế của nó và bất lợi của nó và nhận được sự khôn ngoan từ cả hai. Bạn phải nhìn một cách nhân từ vào hoàn cảnh của những người đã ảnh hưởng lên bạn và nhận ra rằng nếu bạn ở vị trí của họ, có lẽ bạn sẽ không thể làm tốt hơn.

Điều này phục hồi nhân tính của họ cho bạn. Bây giờ bạn có thể nhận được giá trị từ điểm mạnh của họ và điểm yếu của họ, từ thành tựu của họ và từ những sai lầm của họ. Bạn có thể tôn trọng họ. Bạn có thể tôn vinh họ cho nỗ lực của họ trong việc cố gắng làm điều đúng ngay cả khi bản thân họ bị giới hạn bởi tình trạng nội tâm của chính họ và hoàn cảnh của họ trong cuộc sống.

Ở đây bạn sẽ thấy rằng mọi thứ đã xảy ra với bạn là nguyên liệu để phát triển sự khôn ngoan. Nó là nguyên liệu thô để bạn phát triển sự khôn ngoan và sự phân định lớn hơn và lòng nhân từ lớn hơn đối với con người — để giải phóng tâm trí bạn, để giải phóng cuộc sống bạn, để giải phóng cảm xúc bạn, để giải phóng cảm giác bạn, để khiến bạn cảm thấy đang sống một lần nữa và hoàn toàn hiện diện trong hiện tại, để mở mắt bạn đến với khả năng bạn nhận ra mục đích lớn lao của mình và đi theo một dạng lối đi khác trong cuộc sống mà không bị điều khiển bởi quá khứ.

Thông Điệp Mới từ Chúa đòi hỏi loại công việc này. Nó đòi hỏi rằng bạn trau dồi nhận thức mà bạn sẽ cần để có thể thật sự tha thứ và nhận được giá trị từ những tương tác của bạn với người khác, cho dù chúng có khó khăn như thế nào vào thời điểm đó.

Giáo huấn Thông Điệp Mới về các mối quan hệ và mục đích cao cả sẽ đòi hỏi rằng bạn hoàn thành và rằng bạn tha thứ cho cuộc sống trước đây của bạn để bạn có đủ tự do và quyền lực để thực hiện một hành trình lớn hơn. Không thể trốn thoát công việc này. Không thể bỏ qua công việc này. Không thể chạy trốn khỏi quá khứ của bạn. Không thể che giấu hay phủ nhận hay bác bỏ điều gì đó có thật bên trong bạn. Mọi thứ phải bước ra ngoài để được xem xét lại và đánh giá lại.

Bạn phải tự do để bày tỏ sự đau buồn, thất vọng, tức giận. Bạn phải có tự do này về cảm xúc, nếu không bạn giống như một người bị trói trong xiềng xích, bị xích vào tường. Bạn có thể có mọi lợi thế bên ngoài, nhưng bạn vẫn giống như một người bị giam giữ bên trong chính mình, bị kìm hãm bởi sự bất hòa của chính bạn và bởi những cảm giác và cảm xúc bị đè nén của chính bạn.

Cảm giác và cảm xúc của bạn trong tương lai được định để là phương tiện để thể hiện điều gì đó lớn lao hơn trong cuộc sống, nhưng nếu bạn bóp nghẹt và nếu cảm xúc của bạn bị kìm nén, thì làm sao bạn có thể biểu đạt bất cứ điều gì vĩ đại trong cuộc sống? Toàn bộ cơ chế biểu đạt của bạn, toàn bộ phương tiện biểu đạt của bạn — ý tưởng của bạn, cảm xúc của bạn, cảm giác của bạn, nhận thức của bạn — đều bị hạn chế.

Phải có tự do ở mức độ này. Bạn không thể bóp nghẹt và có thể trải nghiệm và thể hiện điều gì đó vĩ đại trong cuộc sống. Bạn không thể bị giam giữ trong quá khứ như một tù nhân nếu bạn muốn được tự do để tiến về phía trước và để thực hiện mục đích và số phận thật sự của mình trong cuộc đời này.

Vì vậy việc chữa lành phải xảy ra. Nhưng việc chữa lành đòi hỏi sự nhận biết, và nó phải tạo ra sự khôn ngoan cho bạn để có thể là chân thật và trọn vẹn. Mọi người nghĩ rằng việc chữa lành chỉ là việc khiến cho những điều đau đớn biến mất, giống như việc chữa lành vết thương trên cơ thể bạn. Nhưng việc chữa lành ở mức độ của suy nghĩ và cảm xúc của bạn thật sự là điều gì đó khác. Nó không chỉ là việc trốn chạy khỏi nỗi đau; nó không chỉ là việc muốn khiến cho điều gì đó biến mất.

Nó đòi hỏi việc đối mặt với điều gì đó và xác định giá trị và ý nghĩa thật của nó cho cuộc đời bạn. Đó là sự chữa lành. Nó đang biến điều gì đó có hại và đau đớn thành điều có lợi và hữu ích. Nó là việc nhận biết và phục hồi sự khôn ngoan và giá trị từ điều gì đó.

Vâng, bạn đã thất vọng. Bạn có thể nhận được giá trị gì từ đó? Điều đó có thể cung cấp sự khôn ngoan nào cho bạn mà thật sự là có lợi và không bị làm dơ bởi sự lên án và oán giận? Nếu cha mẹ bạn không thể bày tỏ tình yêu thương với bạn hoặc đối xử cay nghiệt với bạn, thì việc này có thể dạy bạn điều gì về tự do nội tâm? Điều này có thể củng cố cam kết của chính bạn đối với tự do nội tâm hay không, hay bạn đang sử dụng điều này chống lại bản thân và những người khác?

Mọi hoàn cảnh đều có ích trong việc đạt được sự khôn ngoan và trong việc học về giá trị của Tri Thức bên trong bạn và trong những người khác. Mọi tình huống đều có thể mang lại giá trị này cho bạn. Nó không có nghĩa là tình huống đã là tốt. Nó không có nghĩa là nó nhất thiết đã được định để xảy ra, bởi vì nhiều điều xảy ra mà không bao giờ đã được định để xảy ra. Chúng chỉ xảy ra. Chính giá trị mà bạn đạt được từ chúng mới là quan trọng.

Đừng tuyên bố rằng mọi thứ xảy ra cho một mục đích. Đó là sự thiếu hiểu biết. Nhưng nó có nghĩa là bạn có thể sử dụng mọi thứ cho một mục đích cao cả. Đó là sự khôn ngoan. Đó không phải là ý định của sự kiện. Đó là giá trị bạn đạt được từ nó. Đó là sự khôn ngoan mà bạn mang lại cho nó. Đó là sự can đảm của bạn để đối mặt với nó và để xác định những gì nó dạy cho bạn.

Ở đây bạn học được từ những sai lầm của mọi người. Mọi người bây giờ đang phục vụ bạn — khiến cho bạn khôn ngoan hơn và nhân từ hơn, ý thức hơn về bản thân, mạnh mẽ hơn và tự do hơn bên trong bản thân để đi theo mục đích lớn lao trong cuộc đời bạn.

Điều này giống như sự thay đổi 180 độ so với vị trí cũ của bạn. Thay vì đi qua cuộc đời như một đứa trẻ bị tổn thương, bây giờ bạn đang sử dụng mọi thứ xảy ra để dạy bạn giá trị của Tri Thức, để tạo ra cam kết để đi theo Tri Thức bên trong bản thân bạn và để chỉ cho bạn thấy tầm quan trọng của tự do nội tâm và giá trị của sự tha thứ như nó phải thật sự được trải nghiệm.

Một phần của đánh giá sâu sắc của bạn trong cuộc sống là việc quay trở lại và xem xét tất cả các mối quan hệ của bạn. Hãy tự hỏi trong mỗi mối quan hệ: “Sự khôn ngoan nào mà tôi phải nhận được từ mối quan hệ này? Hoàn cảnh nào mà người kia sống trong mà đã quyết định thái độ của họ và hành vi của họ? Làm thế nào tôi có thể học từ trải nghiệm của chính họ? Họ đã cố gắng giúp đỡ tôi như thế nào mặc cho những khó khăn của họ? Mối quan hệ này đã giúp tôi chuẩn bị như thế nào để tìm thấy và để thể hiện mục đích lớn lao trong cuộc đời tôi?”

Những câu hỏi này là rất quan trọng vì chúng trao cho bạn cơ hội để nhìn thấy các mối quan hệ của bạn từ một điểm quan sát cao hơn. Thay vì bị lạc trong rừng cây ở thung lũng bên dưới, giờ đây bạn đã có được một vị trí trên núi nơi bạn có thể thấy được phong cảnh một cách rõ ràng. Ở đây bạn sẽ thấy rằng, thông qua sự thật và sai lầm, mọi người đã phục vụ bạn, nhưng bạn chỉ có thể thấy điều này bên trong bối cảnh của việc bạn đạt được mục đích lớn lao trong cuộc đời.

Nếu gia đình bạn không thể chấp nhận bạn, điều đó là tốt bởi vì mục đích tương lai trong cuộc đời bạn có thể là điều gì đó phải vận hành bên ngoài mạng lưới của gia đình bạn, và họ đã trao cho bạn tự do để theo đuổi điều đó. Nếu bạn đã thất vọng về một mối quan hệ, chẳng phải nó đã giải thoát bạn cho một tương lai lớn hơn? Nếu bạn đã kết hôn với người đó, bạn có thể sẽ không bao giờ có cơ hội hoặc tìm thấy sức mạnh hoặc sự chắc chắn nội tâm để phân định bạn thật sự đang ở đây để làm gì.

Chẳng phải sai lầm của người khác và sai lầm của chính bạn đã trao cho bạn cốt lõi và nền tảng để phát triển sự khôn ngoan — sự khôn ngoan mà sẽ cứu cuộc đời bạn và sẽ có giá trị khổng lồ đối với người khác, sự khôn ngoan mà bạn có thể dạy và thể hiện, sự khôn ngoan mà sẽ là một phần của món quà của bạn cho một nhân loại đang vật lộn?

Điều này thể hiện một cuộc cách mạng bên trong chính bạn — một sự biến đổi thật sự, một vị trí hoàn toàn khác để từ đó nhìn cuộc sống và nhìn bản thân bạn. Và nó hoàn toàn trung thực. Nó là hoàn toàn chân thật. Không có sự thiếu trung thực về mặt cảm xúc ở đây. Không có sự lừa dối bản thân ở đây. Không có việc che đậy sự thật ở đây với những ý tưởng viễn vông. Nó hoàn toàn hợp lý. Nó hoàn toàn thật.

Ở đây sự tha thứ trở thành phương tiện mà cuộc sống của người khác có thể dạy cho bạn điều gì đó có giá trị và có thể khuyến khích bạn có sức mạnh và sự cam kết cũng như sự khôn ngoan để lựa chọn và để chấp nhận món quà của một mục đích lớn lao trong cuộc đời.