Sự Tha Thứ

Lắng nghe nguyên bản của khải huyền nói bằng tiếng Anh:

Tải về (̣nhấp chuột phải để tải về)

Forgiveness.

Như được tiết lộ cho
Marshall Vian Summers
vào ngày 14 tháng 10 năm 2008
tại Boulder, Colorado, Mỹ

Về bài thu âm này


Điều bạn đang nghe trong bài thu âm này là tiếng nói của Hội Đồng Thiên Thần đang nói thông qua Sứ Giả говорейки чрез Marshall Vian Summers.

Ở đây, nguyên bản của sự truyền đạt của Chúa, điều tồn tại vượt ngoài lời nói, được thông dịch vào trong ngôn ngữ và sự hiểu biết của loài người bởi Hội Đồng Thiên Thần những người đang trông coi thế giới. Hội Đồng sau đó truyền tải Thông Điệp của Chúa thông qua Sứ Giả.

Trong quá trình phi thường này, Tiếng Nói của Khải Huyền đang nói theo một cách mới. Chữ Viết và Âm Thanh đang ở trong thế giới. Lần đầu tiên trong lịch sử, bài thu âm của nguyên bản nói của khải huyền được trao cho bạn và cho thế giới để trải nghiệm.

Chúc bạn là người nhận lãnh món quà này của Khải Huyền và chúc bạn rộng mở để nhận lãnh Thông Điệp độc nhất của nó cho bạn và cho cuộc sống của bạn.




Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Nhân loại đang bước vào thời kỳ khó khăn—thời kỳ của sự bất trắc và biến động lớn lao; thời kỳ khi nhân loại đang đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay đang hội tụ trên thế giới: sự cạn kiệt tài nguyên, suy thoái môi trường, thay đổi khí hậu và thời tiết khắc nghiệt, bất ổn chính trị và kinh tế ngày càng tăng và nguy cơ chiến tranh và xung đột ngày càng tăng giữa các nhóm và các quốc gia về những nguồn tài nguyên còn lại. Đó là thời kỳ mà sẽ làm trầm trọng thêm những xung đột và oán giận lâu đời giữa các dân tộc và các quốc gia. Đó sẽ là thời kỳ của sự cạnh tranh ngày càng tăng và sự bất trắc ngày càng tăng.

Nhân loại có một lựa chọn vĩ đại mà nó sẽ phải thực hiện. Lựa chọn này sẽ phải được thực hiện không chỉ ở cấp độ lãnh đạo của các chính phủ, mà còn ở cấp độ của mỗi người dân. Và lựa chọn đó là liệu nhân loại sẽ chiến đấu và tranh giành những nguồn tài nguyên còn lại hay liệu sẽ có sự hợp nhất và hợp tác lớn hơn cho lợi ích của tất cả mọi người. Tất nhiên, không lựa chọn nào là dễ dàng, nhưng đó là một lựa chọn dứt khoát.

Đó sẽ là thời đại mà sẽ đòi hỏi sự kiềm chế to lớn và lòng nhân từ to lớn, không chỉ đối với riêng các công dân của quốc gia của ai đó, mà còn đối với các quốc gia khác. Đó như thể nhân loại đang ở điểm phải lựa chọn con đường cao cả hay con đường thấp bé — con đường hướng tới sự thống nhất và hợp tác và lợi ích chung hay con đường dẫn tới xung đột, chiến tranh và suy tàn.

Sự lựa chọn thật ra là sự lựa chọn của cá nhân về tiếng nói nào trong chính họ mà họ sẽ lắng nghe. Liệu họ sẽ lắng nghe quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức mà Chúa đã đặt bên trong họ để hướng dẫn họ, bảo vệ họ và dẫn họ đến một cuộc sống vĩ đại hơn? Hay liệu họ sẽ lắng nghe tiếng nói của tâm trí cá nhân mà tìm cách bảo vệ bản thân nó trên tất cả mọi thứ, mà sẽ đáp ứng nhu cầu của nó trước tiên, bất kể hậu quả gì cho các dân tộc khác? Đó là sự lựa chọn về việc tiếng nói nào để đi theo, sự thật nào để đi theo.

Đây không phải là một cuộc tranh luận tư tưởng. Nó không phải là một vấn đề về trí tuệ. Nó cơ bản hơn thế này. Nó là câu hỏi liệu bạn sẽ đi theo lương tâm sâu thẳm của mình hay sự sợ hãi và bất an của chính mình. Có thể có nhiều tranh luận về cách sự hợp tác có thể được thiết lập và cách sự hợp tác có thể được thiết lập một cách công bằng, và điều này tất nhiên sẽ đòi hỏi nỗ lực lớn lao, dĩ nhiên rồi. Nhưng sự lựa chọn trong cá nhân thì rất cơ bản.

Đó là sự lựa chọn dựa trên cách một người nhìn nhận bản thân và thế giới và cách người đó nhìn nhận nhân loại. Vì có nhiều người không yêu nhân loại và sẽ không quan tâm nếu nhiều người bị tiêu diệt, miễn là họ có được những gì họ muốn cho bản thân.

Bạn đang bước vào một thời kỳ khi sự tha thứ lớn lao phải được áp dụng và một hiểu biết mới về sự tha thứ phải được cung cấp và nhấn mạnh và hỗ trợ. Mọi người thường nghĩ rằng sự tha thứ chỉ đơn thuần là việc phớt lờ vấn đề, hoặc nói rằng vấn đề là không quan trọng, hoặc nói rằng những gì đã xảy ra trước đây thật sự là cho mục đích tốt. Nhưng không lập luận nào trong số này là thật sự đúng hoặc trung thực.

Những việc khủng khiếp xảy ra với con người. Thất vọng là một phần của cuộc sống. Nhiều việc không thành. Nhiều người chịu nạn từ những sự kiện mà họ không kiểm soát hoặc chịu trách nhiệm. Bạn không thể nói rằng điều này là không quan trọng. Bạn không thể nói rằng nó không quan trọng. Bạn không thể thật sự nói rằng tất cả đều cho mục đích tốt nếu bạn thật sự trung thực với bản thân và khách quan về hoàn cảnh.

Việc tha thứ thật sự là thứ gì đó khác thay vì một kiểu tha thứ mà bạn trao cho người khác vì sự đồng cảm đối với họ: “À, tôi sẽ cao thượng và tha thứ cho bạn mặc dù tôi vẫn nghĩ rằng bạn có lỗi.” Đó không phải là sự tha thứ. Đó là một kiểu quá trình tự xác nhận, tự nâng cao bản thân mà bạn làm chủ yếu cho lợi ích của chính mình.

Việc tha thứ đòi hỏi việc nhận biết người khác và nhân tính của họ. Tất nhiên, nhân loại dễ sai lầm, và bạn có thể tha thứ cho hành vi của con người bởi một mình lý do này, nhưng thật sự đó là việc cảm nhận tình trạng của người khác. Ở đây lòng nhân từ trỗi lên một cách tự nhiên khi bạn nhận ra nhân tính và thực tế của người khác hoặc của toàn thể quốc gia. Nếu bạn thấy mình có thái độ chỉ trích hay lên án đối với một quốc gia hay một nhóm người, thì bạn nên đi thăm họ và nói chuyện với họ và lắng nghe trải nghiệm của họ và hiểu được tại sao quan điểm của họ lại nảy sinh với hoàn cảnh của họ và lịch sử của họ.

Thật dễ để lên án, nhưng cần công sức thật sự để hiểu. Thật dễ để gạt bỏ người khác, dán nhãn họ, từ chối họ, loại bỏ họ, hoặc coi họ đáng bị trừng phạt. Việc đó thật dễ. Đó là việc đi theo tiếng nói của sự kết án bên trong chính bạn. Nhưng để thật sự hiểu được người khác và hoàn cảnh của họ, việc đó thật khó.

Việc không tha thứ cho cha mẹ bạn là một ví dụ rất tốt cho điều này. Nếu bạn thật sự hiểu được tình cảnh cuộc sống của họ và quá trình lớn lên của họ, thì bạn sẽ không vội lên án họ hoặc gạt bỏ họ, dán nhãn họ hay tách rời họ. Hãy hiểu tình cảnh cuộc sống của họ và lịch sử của họ, và bạn sẽ bắt đầu thấy rằng nếu bạn bị đặt trong hoàn cảnh tương tự, bạn hầu như sẽ phản ứng theo lối tương tự.

Mọi người lên án vì họ không nhận biết người khác, và họ quá lười biếng để tìm hiểu về người khác. Họ muốn dựa trên những đánh giá của họ, thái độ của họ, niềm tin của họ. Họ muốn thất bại của người khác hoặc vấn đề với người khác củng cố thái độ của họ và niềm tin của họ, vì vậy sự lên án của họ là một kiểu xác nhận bản thân mặc dù đó thật sự là việc phủ nhận bản chất thật sự của họ.

Vì vậy việc tha thứ phải bắt đầu bằng việc nhận ra nhân tính của người khác và nỗ lực để hiểu tại sao con người làm những gì họ làm, những gì thúc đẩy người ta làm những điều thậm chí là xấu xa hoặc bi thảm. Và khi bạn thấy rằng bạn cũng có tiềm năng đó trong chính mình, thì bạn trở nên thận trọng hơn, và bạn có thể kìm hãm việc lên án. Đúng rằng có những nhà thống trị và nhà độc tài tàn ác và áp bức và dễ để lên án, và cuối cùng bạn sẽ chỉ trích họ ngay cả khi bạn hiểu họ. Nhưng bạn sẽ không vội gây chiến với họ, vì phúc lợi của người dân họ.

Trong tương lai, khi đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay, những nhà lãnh đạo nào đó sẽ cố gắng dẫn quốc gia của bạn vào chiến tranh để chuyển hướng sự chú ý. Để chuyển hướng sự bất mãn và tức giận và thất vọng của dân chúng, những nhà lãnh đạo nào đó sẽ cố gắng đưa quốc gia vào chiến tranh. Họ sẽ tạo ra một kẻ thù mới và nhấn mạnh sự nguy hiểm của kẻ thù đó. Họ sẽ cố gắng khiến người dân sợ hãi, nghĩ rằng kẻ thù này thật sự muốn tiêu diệt họ và bạn phải chống lại họ; rằng bạn phải đoàn kết để chống lại họ.

Nhưng với ít ngoại lệ, đây là một mánh khóe. Đây là sự lừa dối bởi vì những nhà lãnh đạo này muốn chuyển hướng sự bất mãn của công chúng khỏi họ và sang người khác, và tỏ ra là một nhà lãnh đạo mạnh mẽ với lợi ích của người dân trên hết. Và họ sẽ nói với sự lên án, oán giận và từ chối người khác của người dân. Họ sẽ khai thác sự không tha thứ đang tồn tại ở mức độ lớn trong tâm trí con người.

Đây là cách rất nhiều cuộc chiến được khuyến khích. Chúng thường được khuyến khích bởi các nhà lãnh đạo quốc gia mà đã thất bại khi lo cho nhu cầu của chính người dân của họ, mà là trách nhiệm đầu tiên và chính yếu của họ với tư cách là những nhà lãnh đạo quốc gia. Bạn sẽ thấy nỗ lực này được thực hiện. Sự cám dỗ cho nó sẽ rất lớn. Khi các nhà lãnh đạo quốc gia thấy mình không thể hoặc không muốn thực hiện những lời hứa của họ mà đã khiến họ đắc cử, nếu họ đã được bầu, thì họ sẽ cố hướng sự thất vọng của người dân đến người khác. Tất nhiên, kiểu chế độ độc tài này luôn cần có kẻ thù. Đây là cách những người tư lợi đạt được quyền lực—bằng cách tập trung vào kẻ thù, dù có thật hay tưởng tượng.

Nếu bạn thật sự hiểu được con người, thì bạn sẽ muốn phục vụ họ. Bạn muốn giúp họ. Bạn đồng cảm với họ. Bạn cảm thấy nhân từ đối với họ. Ngay cả khi họ bị dẫn dắt bởi một chính quyền tàn ác và đàn áp, bạn vẫn cảm thông về hoàn cảnh của người dân. Bạn không muốn làm tổn thương họ. Mức độ mà sự nhận biết và lòng nhân từ này tồn tại chính là mức độ mà sự cân bằng được nghiêng về hòa bình và sự hợp tác. Bởi vì luôn có nguy cơ chiến tranh vì cạnh tranh là một phần của tự nhiên, và cạnh tranh giữa con người với nhau có thể dễ dẫn đến xung đột, đặc biệt vào thời điểm kinh tế khó khăn.

Vì vậy bước đầu tiên trong việc tha thứ là việc nhận ra nhân tính của người khác, tìm hiểu lý do tại sao họ cảm thấy như vậy. Và nếu bạn có cơ hội tìm hiểu về cuộc sống cá nhân của họ, việc đó là có ích. Ngay cả việc tìm hiểu những gì mà toàn bộ quốc gia người dân đã trải qua sẽ khiến bạn tạm dừng và có sự tôn trọng sâu hơn đối với họ.

Nếu người dân của một quốc gia khác không thích các chính sách của quốc gia bạn, hãy tìm hiểu tại sao lại như vậy. Có lẽ họ có lý do chính đáng để chỉ trích hoặc nghi ngờ. Điều này cần lòng can đảm và khiêm nhường thật sự, bạn thấy đấy. Bạn không thể là người chỉ muốn củng cố định kiến của mình bằng cách lợi dụng thất bại hoặc sự chống đối của người khác.

Nếu bạn không nhận biết người khác, thì bạn có thể lên án họ, và bạn sẽ chắc chắn không cảm thấy sự kết nối với họ, và sự kết nối vốn có của bạn với gia đình loài người sẽ bị phá vỡ. Bây giờ bạn chỉ muốn hỗ trợ nhóm của mình – nhóm tôn giáo của bạn, nhóm dân tộc của bạn, nhóm quốc gia của bạn, nhóm kinh tế của bạn. Và sự gắn bó tự nhiên của bạn với nhân loại sẽ bị mất. Đây là mối nguy hiểm vĩ đại cho nhân loại vào lúc này khi đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay, vì Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay kêu gọi một phản ứng thống nhất của con người, nhưng chúng cũng mang đến vấn đề lâu đời của loài người về bản sắc bộ lạc và sự thù địch đối với những người khác.

Có một ngã ba vĩ đại trên đường. Mọi người sẽ phải lựa chọn. Đó không chỉ là vấn đề cho các chính phủ và chính sách ở đó. Nó dành cho tất cả mọi người. Bạn bầu chọn ứng cử viên mà sẽ đưa bạn vào chiến tranh hoặc người sẽ tìm kiếm sự hợp tác lớn hơn với những người khác. Đây là một phần của các tiêu chí mà bạn nên cân nhắc khi bầu chọn nhà lãnh đạo quốc gia của mình.

Sự tha thứ cũng dựa trên những gì bạn xem trọng trong chính mình. Nếu bạn chỉ liên hệ với ý tưởng, niềm tin và định kiến của mình, à, thì bạn sẽ cố gắng sử dụng mọi thứ để củng cố điều đó. Và bạn sẽ muốn có phe đối lập và kẻ thù bởi vì chúng có vẻ như khiến vị trí của bạn vững vàng hơn, thực tế hơn và công bằng hơn. Đó là lý do tại sao khi mọi người đồng nhất với tâm trí của họ, việc đó đặt họ đối lập với những người khác có suy nghĩ khác, thái độ khác và vị trí khác.

Tuy nhiên nếu bạn nhận ra rằng bản chất của bạn thì vĩ đại hơn tâm trí của bạn, rằng bạn có một lương tâm sâu thẳm bên trong mình bên ngoài những gì mà nền văn hóa, gia đình và tôn giáo của bạn đã cố gắng khắc sâu vào bạn, thì điều đó sẽ mở bạn đến với một nhận thức sâu hơn về bản chất và thực tế của con người—con người thuộc các quốc gia khác nhau, các nền văn hóa khác nhau, các tôn giáo khác nhau, con người thuộc các chủng tộc khác nhau. Bạn sẽ cảm thấy một kiểu cộng hưởng tự nhiên với con người. Bây giờ bạn không phân loại họ dựa theo cách họ phù hợp ra sao với hệ thống niềm tin của bạn. Đó là nhà tù của tâm trí.

Thay vào đó, bạn nhìn vào con người như con người. Bạn hiểu con người như con người. Bạn nhận ra rằng hầu hết mọi người đang thật sự cố gắng làm điều đúng đắn và cố gắng sống một cuộc sống chân thật —bị cản trở bởi hoàn cảnh của họ, có thể bị cản trở bởi chính phủ của họ, có lẽ bị cản trở bởi sự uốn nắn của tôn giáo hoặc nền văn hóa của họ. Nhưng họ đang thật sự cố gắng làm điều tốt nhất. Vì vậy bạn quyết định tin tưởng người khác dù có chút lấn cấn thay vì chỉ công khai lên án họ.

Nó là thứ bạn liên hệ trong bản thân. Nếu bạn nghĩ rằng bạn là tâm trí của mình, thì bạn sẽ nghĩ rằng ý tưởng của bạn là rất quan trọng và chúng xác định việc bạn là ai và bạn là gì. Rồi thì bạn hoặc sẽ chấp nhận hoặc từ chối người khác dựa trên việc liệu họ có thể đồng ý với những ý kiến cố định của bạn hay không. Đây là cách con người có thể trở nên thật vô tâm với nhau. Đây là khi sự tàn ác có thể trỗi lên, đặc biệt dưới những hoàn cảnh khó khăn. Đây là nơi nhóm này muốn tiêu diệt nhóm khác, khi đã tự thuyết phục bản thân họ rằng nhóm kia là xấu hoặc là mối nguy hiểm cho sự tồn tại của họ. Ngay cả khi bạn vì hoàn cảnh bị buộc phải chiến đấu với một nhóm người khác, bạn vẫn có thể làm việc này mà không phủ nhận nhân tính của họ. Đó là sự khác biệt giữa xung đột vũ trang và sự diệt chủng hoàn toàn.

Rồi thì có hoàn cảnh của con người. Nếu mọi người không có đủ đất để trồng lương thực, nếu họ không có đủ ăn, nếu họ ở dưới áp lực liên tục như vậy, tất nhiên họ sẽ đả kích người khác. Họ bị đẩy đến điên cuồng. Họ bị đẩy đến sự thiếu thốn. Bạn không thể lên án họ nếu họ bị đẩy đến đây bởi chính hoàn cảnh của họ. Nếu những người trẻ tuổi không thể tìm được việc làm, nếu không có cơ hội nào, bạn cho rằng họ sẽ không cố gắng quay sang thứ gì đó cực đoan hơn để đạt được cảm giác an toàn và giá trị trong nền văn hóa của họ à?

Người khôn ngoan nhìn thấy khó khăn và hoàn cảnh của người khác, không chỉ là khó khăn của hoàn cảnh của họ, mà cả thực tế rằng cuộc sống nội tâm của họ chưa bao giờ có thể được trau dồi. Họ bị thúc đẩy bởi áp lực liên tục, sự ảnh hưởng tư tưởng liên tục, đấu tranh liên tục để sinh tồn, khó khăn liên tục. Bạn không thể mong đợi mọi người có được một bản chất tinh tế và sâu hơn hoặc nhận thức về bản thân họ dưới những hoàn cảnh này.

Có lẽ cá nhân đó được định để là một nhà khoa học vĩ đại hay một bác sĩ hay một nhà giáo dục quý giá, nhưng giờ đây họ tuyệt vọng ráng kiếm sống từ trái đất. Bạn không thể mong đợi sự bình an từ một người trong vị thế này. Bản thân bạn sẽ cực kỳ bực bội, bị đẩy đến những quan điểm cực đoan và lên án người khác nếu bạn bị đặt vào những hoàn cảnh như vậy mà không có cơ hội hoặc khả năng giải thoát.

Nếu bạn thấy rằng bản chất sâu thẳm của bạn nằm ngoài tâm trí của bạn, thì bạn sẽ không trở nên quá đồng nhất với những ý tưởng của mình, niềm tin của mình hay định kiến của mình, và bạn sẽ dè dặt hơn nhiều trong việc phán xét, lên án hay gạt bỏ người khác. Kiểu nhận thức này về bản thân là rất quan trọng bởi vì khi mọi người bị phủ nhận việc nhận biết bản chất sâu thẳm của họ, thì suy nghĩ của họ trở nên bất thường. Họ đồng nhất với suy nghĩ của họ và của cải của họ, và khả năng của họ để nhận ra người khác và trải nghiệm lòng nhân từ thì bị hạn chế hoặc bị phá hủy hoàn toàn.

Khía cạnh thứ ba của sự tha thứ là việc nhận ra rằng bạn đã đến đây cho một mục đích lớn lao và rằng Chúa đã đặt Tri Thức sâu thẳm bên trong bạn để dẫn dắt bạn, bảo vệ bạn và giúp bạn trải nghiệm mục đích này, và thể hiện nó để phục vụ thế giới và nhân loại. Chỉ một số rất ít người trên thế giới có cơ hội để trau dồi điều này một cách sâu sắc bởi vì hoàn cảnh của họ đang trao cho họ tự do và cơ hội để xem xét và tập trung vào bản chất lớn lao của họ. Đó là lý do tại sao đó thật là một bi kịch khi những người giàu có lãng phí và đánh mất cơ hội cơ bản này, để tìm kiếm thú vui và ảo tưởng, sự cuồng tín với bản thân và nghiện ngập.

Từ quan điểm của việc có một mục đích cao cả, bạn nhận ra rằng mọi người đang dạy bạn về giá trị của Tri Thức. Cả thành công của họ và thất bại của họ đang dạy cho bạn thấy tầm quan trọng của việc tuân theo Tri Thức sâu thẳm này trong chính bạn. Tại sao bạn lại lên án người khác khi họ đang dạy bạn về kết quả của việc không đi theo Tri Thức bên trong bạn? Khi mọi người đang phạm mọi kiểu sai lầm và trải nghiệm hậu quả của những sai lầm này, tại sao bạn lại lên án họ khi họ đang cho bạn thấy kết quả của cám dỗ của chính bạn để phủ nhận quyền lực, sự hiện diện và dẫn dắt của Tri Thức bên trong bạn?

Bạn đã biết rồi về những thứ mà bạn đang không làm. Bạn có thể nói với bản thân: “Ồ, tôi phải từ bỏ điều này. Ồ, tôi phải thay đổi điều này,” hoặc “Tôi phải ngừng ăn món này,” hoặc “Tôi phải ngừng đến nơi này,” nhưng bạn không thay đổi. Vì vậy bạn nhìn vào những người khác, và họ cho bạn thấy kết quả của việc không muốn thay đổi này. Và thay vì lên án họ vì sự thất bại của chính bạn trong vấn đề này, bạn thấy rằng họ đang trao cho bạn dấu hiệu. Họ đang dạy bạn điều gì đó. Có lẽ kết quả là hoàn cảnh của họ là bi thảm, nhưng họ thật sự đang cho bạn thấy điều gì đó. Họ đang cho bạn thấy kết quả của việc sống một cuộc sống không với Tri Thức, không có sự dẫn dắt vĩ đại này mà Chúa đã ban cho bạn, một cuộc sống không được hướng dẫn bởi lương tâm sâu thẳm bên trong họ.

Điều này sẽ làm dịu sự lên án của bạn. Điều này sẽ tạm dừng việc bạn phủ nhận người khác. Bạn sẽ thấy rằng cuộc sống đang phục vụ bạn theo cách này, từ điểm quan sát này. Bạn sẽ thấy điều này. Mọi lý do bạn có thể nghĩ ra để không làm những gì bạn biết mình phải làm, thì bạn có thể nhìn vào người khác và thấy kết quả của việc tuân theo quyết định đó.

Bạn có thể nhìn thấy kết quả của việc trao bản thân cho việc theo đuổi thú vui, theo đuổi hạnh phúc, phủ nhận trách nhiệm cá nhân. Bạn thấy điều này trong các quyết định của người khác, trong hành vi của họ và trong kết quả cuộc sống của họ. Bằng cách nào đó họ đã phản bội bản chất sâu thẳm của họ và mục đích sâu thẳm của họ, đòi hỏi lợi thế nào đó, cố gắng thực hiện ý tưởng của họ, niềm tin của họ và mong muốn của họ.

Điều này gây sốc và khiến bạn phải tạm dừng để xem xét lại cuộc sống của chính mình, vì chính thất bại của người khác cuối cùng sẽ thuyết phục bạn rằng bạn phải thành thật với chính mình. Từ điểm quan sát và góc nhìn cao hơn này, bạn thấy rằng toàn bộ thế giới là minh chứng cho cả sự thành công và thất bại để đi theo Tri Thức bên trong con người và sự khác biệt khổng lồ trong hậu quả của cuộc sống mà hai cách tiếp cận rất khác nhau này tạo ra.

Nếu bạn phủ nhận Tri Thức bên trong bản thân mình và cố gắng sống theo ý tưởng của bạn, niềm tin của bạn hoặc sự thuyết phục của người khác, thì bạn sẽ là một kiểu nô lệ cho những thế lực này. Cuộc sống của bạn sẽ như nô lệ, tâm trí bạn sẽ như nô lệ, và bạn sẽ ghét những người như nô lệ vì họ nhắc bạn về tình trạng suy đồi của chính bạn.

Bạn sẽ dễ bị dắt mũi bởi các nhà lãnh đạo ranh mãnh và đầy thao túng để tin vào những gì họ muốn bạn tin, tham chiến khi họ muốn bạn tham chiến, mua những gì họ muốn bạn mua vì bạn đã đánh mất la bàn của riêng mình bên trong bản thân. Nhận thức sâu sắc của chính bạn về việc điều gì là đúng và điều gì là sai giờ đây đã bị che mờ đến mức nó có vẻ là một điều bí ẩn trong khi thật ra nó là thực tại cơ bản nhất bên trong bạn.

Khi bạn thấy rằng những người khác đang phục vụ bạn bằng biểu hiện của họ, bằng việc nhắc nhở bạn về tầm quan trọng của việc thành thật với chính mình, trung thực với chính mình, khách quan về cuộc sống, thì làm sao bạn có thể lên án họ được? Bạn có thể khó chịu bởi hành vi của họ. Bạn có thể xúc động bởi bi kịch của họ. Họ thậm chí có thể là những người nguy hiểm và bạn sẽ phải tự bảo vệ mình trước họ hoặc cảnh giác với họ, nhưng thật sự họ cũng đang trao cho bạn thứ gì đó rất quan trọng. Nếu tất cả mọi người xung quanh bạn đang phạm đủ loại sai lầm và cho bạn thấy kết quả của những cám dỗ của chính bạn, thì làm sao bạn có thể lên án họ được?

Chắc chắn, họ một cách vô tình hay vô ý đang thật sự cố gắng cứu cuộc đời bạn. Nếu bạn nhìn vào cuộc đời họ và bạn nói, “Tôi sẽ không làm điều đó. Tôi không thể sống như thế. Tôi sẽ không khuất phục trước những áp lực đó hay những cám dỗ đó,” thì họ đang củng cố bạn. Hãy cảm ơn họ và tiến bước. Bởi vì khi không có Tri Thức, con người chỉ có thể phạm sai lầm. Họ sẽ tạo ra cuộc sống mà không phản ánh bản chất sâu thẳm của họ hay ý định thật sự của họ. Họ sẽ tạo ra cuộc sống của sự thỏa hiệp thấp hèn, cuộc sống của sự đàn áp bản thân hoặc đàn áp bởi người khác. Họ sẽ bị kéo đi bởi các giá trị văn hóa của họ và những lời khuyên của các nhà lãnh đạo của họ. Họ sẽ dễ bị dụ dỗ. Họ sẽ dễ bị phản bội.

Từ điểm quan sát cao hơn, từ góc độ nhận ra rằng bạn có một mục đích cao cả trong cuộc đời, thì bạn sẽ thấy được những thứ này. Có lẽ bạn không thể nhìn thấy chúng trước đây, nhưng bây giờ bạn sẽ thấy chúng rõ ràng. Bạn sẽ thấy rằng cuộc sống đang dạy bạn rằng chỉ có Tri Thức hoặc những thứ thay thế cho Tri Thức. Chỉ có việc đúng với bản chất sâu thẳm của bạn, hoặc có sự phản bội trong mọi hướng.

Con người phản bội bản thân cho hạnh phúc, để theo đuổi hạnh phúc. Họ phản bội bản thân để theo đuổi những thú vui không lành mạnh cho họ. Họ phản bội bản thân để trao mình cho những hấp dẫn và quyến rũ. Họ phản bội bản thân khi họ vô thức tuân theo những mệnh lệnh của nền văn hóa của họ, quốc gia của họ hoặc tôn giáo của họ. Họ phản bội bản thân khi họ lên án người khác và các dân tộc khác, và khi họ giả định, chấp nhận và nhấn mạnh thành kiến của nhóm của họ hoặc nền văn hóa của họ. Mức độ phản bội bản thân thì thật khổng lồ và khó tin. Một số đó thì mọi người nhận ra. Nhưng hầu hết nó họ nghĩ chỉ là cuộc sống, là cuộc sống bình thường, trạng thái bình thường của tâm trí, tình trạng vấn đề bình thường trong khi thực tế đó là một trạng thái phản bội bản thân trắng trợn và nhiều tầng lớp.

Ở đây học sinh của Tri Thức phải đi lùi lại. Họ phải hoàn tác những gì họ đã tạo ra mà không phù hợp với họ. Đây là một phần của sự chuộc lỗi của họ. Họ phải tháo nút thắt và nới lỏng xiềng xích đang trói buộc họ. Họ làm việc này với sự cam kết và quyết tâm, không phải với sự căm ghét bản thân và lên án người khác.

Vì vậy có ba khía cạnh ở đây để biến sự tha thứ thành hiện thực chứ không chỉ là một mong muốn, một hy vọng, hay một kiểu hoạt động tự soi sáng bản thân. Bạn không muốn tha tội cho người khác. Việc đó là kiêu ngạo, và nó không nhận ra sai lầm cơ bản của sự lên án. Bạn nhận ra nhân tính của người khác. Bạn nhận ra hoàn cảnh của họ và hoàn cảnh sống của họ và những áp lực đang đè lên họ. Và bạn không bao giờ mất dấu nhân tính của họ. Ngay cả khi bạn bị buộc phải chống lại họ dưới tình cảnh thảm khốc, bạn không bao giờ mất dấu nhân tính của họ. Và, do đó, sẽ không có sự tàn ác trong cách tiếp cận của bạn.

Điều thứ hai, một lần nữa, là rằng bạn hiểu được hoàn cảnh của họ và hoàn cảnh sống của họ, việc mà bạn có thể làm bằng cách chú ý đến điều này, bằng cách cố gắng hiểu ai đó trước khi bạn lên án hoặc gạt bỏ họ. Điều này sẽ dẫn đến một phản ứng công bằng và hiệu quả hơn đối với họ. Bạn coi trọng việc xây dựng sự hợp tác bất cứ nơi nào bạn có thể. Một số nơi bạn không thể xây dựng sự hợp tác với người khác, nhưng đó là trọng tâm của bạn bởi vì đó là nhu cầu vĩ đại của con người khi đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay.

Điểm quan sát cao nhất ở đây là việc nhận ra rằng bạn được sinh ra cho một mục đích lớn lao và rằng có một Tri Thức sâu thẳm bên trong bạn, một dòng chảy sâu thẳm của cuộc đời bạn mà chứa đựng mục đích này; và rằng phần sâu thẳm này của bạn là khôn ngoan và nhân từ nhưng mạnh mẽ và kiên quyết; và rằng bạn nhìn người khác như một minh chứng cho việc họ có đang tuân theo Tri Thức này hay không. Điều này củng cố cam kết của bạn để trở nên đúng và trung thực với chính mình. Và bạn bắt đầu nhận ra rằng cuộc sống đang trao cho bạn món quà bằng cách cho bạn thấy kết quả, một cách đáng kinh ngạc, về những gì việc phủ nhận Tri Thức bên trong bạn sẽ tạo ra cho bạn và cho những người khác.

Điều này thay đổi quan điểm của bạn về mọi thứ, nhưng nó rất thực tế. Điều đó không có nghĩa là bạn chấp nhận mọi thứ, rằng bạn yêu mọi thứ, rằng mọi thứ đều tuyệt vời bởi vì mọi thứ không tuyệt vời. Mọi người đều không ổn. Vì vậy nhận thức này được dựa trên thực tế, không chỉ là thực tế vật lý mà là thực tế sâu thẳm bên trong bạn.

Ở đây bạn nhận ra rằng bản chất bạn không phải là tâm trí của bạn, ý tưởng của bạn, niềm tin của bạn. Tất cả điều đó là một phần của việc bị uốn nắn của bạn và có lẽ là nỗ lực của tâm trí cá nhân bạn để trở nên khác biệt hoặc quan trọng. Nhưng thật ra cũng có một bản chất sâu hơn, và bạn cảm thấy sự hiện diện của nó. Và bạn luôn nhận ra nó ngay cả khi nó vẫn là khó hiểu.

Ở đây bạn thấy rằng mọi thứ không như vẻ bề ngoài của chúng, rằng con người có một bản chất sâu thẳm bên trong họ, và nếu bản chất đó đang bị phủ nhận, thì họ sẽ không hành xử tốt. Họ sẽ không sống tốt lắm. Họ sẽ không khỏe mạnh. Họ sẽ không đúng với bản thân hoặc với người khác. Sự hài hòa tự nhiên đó sẽ bị phủ nhận.

Ở đây bạn có thể thấy rằng, thật sự, sự tha thứ đòi hỏi nỗ lực từ bạn và sự thay đổi thật sự bên trong bạn bởi vì bạn không thể chỉ biện hộ cho người khác mà không có nhận thức sâu sắc này. Nếu không, sự tha thứ đã không xảy ra. Bạn đã không lấy một thứ có hại và sử dụng nó cho một thứ có giá trị.

Ở đây bạn phải hiểu rằng không phải mọi thứ xảy ra đều là có ích. Và bạn biết điều này là đúng. Nhưng mọi thứ xảy ra đều có thể được sử dụng cho một mục đích lớn lao mà không phủ nhận thực tế của những gì đã xảy ra. Ở đây bạn không phủ nhận thứ gì đó có hại bằng cách nói nó là tốt, nhưng bạn đang cố gắng tìm kiếm lợi ích của dấu hiệu mà nó đang trao cho bạn để nó có thể củng cố quyết tâm của bạn để mang sự trung thực và lòng nhân từ lớn lao vào trong cuộc đời bạn.

Nếu bạn cố gắng khiến mọi thứ trở nên tuyệt vời và có ích, thì bạn sẽ là không trung thực, và sự không trung thực dẫn đến những sai lầm lớn và những khó khăn lớn. Và do đó đánh giá của bạn phải được dựa trên một nhận thức sâu hơn bên trong bạn mà về bản chất không thật sự thuộc về tư tưởng. Nó giống như một sự cộng hưởng tự nhiên hơn. Nó nằm ngoài trí tuệ. Đó là sự đồng cảm mà bạn cảm thấy đối với người khác ở mức độ sâu hơn. Khi bạn có thể gặp ai đó và kết nối với họ và nhận ra hoàn cảnh của họ, thì bạn sẽ tôn trọng họ nhiều hơn so với khi bạn chỉ đánh giá họ từ xa.

Mọi người sẽ phải đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay. Nó sẽ tạo ra khó khăn vĩ đại. Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay phần lớn là sản phẩm của việc nhân loại bóc lột và sử dụng thế giới quá mức. Giờ đây hậu quả của tất cả những điều đó đang bắt đầu hiển hiện theo nhiều cách khác nhau cùng một lúc.

Nếu nhân loại phát hiện ra rằng nguồn tài nguyên của nó có giới hạn, thì nó sẽ phải thay đổi hệ thống kinh tế của mình, cách nó tiếp cận cuộc sống, sự tương tác của nó với thế giới, việc nó sử dụng tài nguyên – tất cả mọi thứ. Những thay đổi này là rất khó khăn cho mọi người. Tuy chúng có thể cần thiết đến đâu, nó sẽ tạo ra sự căng thẳng to lớn và ngay cả sự thiếu thốn cho con người.

Bạn có thể muốn thay đổi, nhưng bạn phải nhận ra rằng thay đổi là rất khó khăn, và nhiều người không trải qua sự thay đổi một cách thanh nhã hoặc một cách sẵn lòng, vì vậy nó sinh ra xung đột. Những người kêu gọi sự thay đổi thường không thấy được chi phí của sự thay đổi, cái giá của sự thay đổi, tác động của sự thay đổi. Họ muốn thế giới khác so với hiện tại, nhưng họ không thật sự hiểu được những gì được cần để đi từ đây đến đó, từ nơi thế giới đang đứng ngày hôm nay đến nơi thế giới có thể ở trong một trạng thái tốt hơn.

Ngay cả trong cuộc sống của chính bạn, bạn cũng không trải qua sự thay đổi một cách thanh nhã hay một cách sẵn lòng. Sự thay đổi thật được cần thì đầy thử thách. Bạn cưỡng lại nó, bạn vật lộn với nó, và bạn phàn nàn về nó ngay cả khi nó hoàn toàn là thiết yếu cho bạn. Sự thay đổi đòi hỏi nỗ lực, quyết tâm, tự tin, chấp nhận rủi ro, từ bỏ sự an toàn. Không ai làm điều này một cách dễ dàng.

Vì thế, đừng bao giờ quên mất nhân tính của con người. Hãy nhìn ra ngoài tâm trí của chính bạn để tìm ra thực tế của bản chất sâu thẳm của bạn. Đừng quá bị kiểm soát bởi những niềm tin và suy nghĩ của bạn và ảnh hưởng của nền văn hóa của bạn. Và hãy nhận ra rằng bạn đến thế giới cho một mục đích lớn lao và rằng Chúa đã ban cho bạn Tri Thức để giúp bạn tìm thấy mục đích này, nhận biết nó, trải nghiệm nó và thể hiện nó trong những hoàn cảnh đang thay đổi của cuộc đời bạn.

Rồi thì sự tha thứ sẽ là điều gì đó sẽ trỗi lên một cách tự nhiên, thay vì là một việc làm giả tạo. Điều này sẽ cho phép bạn nhìn xuyên qua sự lừa dối và bối rối và tôn vinh bản chất sâu thẳm của các dân tộc. Nếu nhân loại muốn tiến bộ và sống sót qua Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay, thì sự trung thực và nhận biết sâu sắc này phải được nuôi dưỡng trong số người ngày càng lớn. Và nếu bạn có thể làm được việc này và thấy được tầm quan trọng của nó, thì bạn tự nhiên sẽ chia sẻ điều này với người khác và trở thành tác nhân cho sự thay đổi tích cực trên thế giới.